CHÀO EM, NHƯ HOA! - Trang 169

“Bạn Văn Sơ, anh cố tình làm khổ tôi phải không? Trong ký túc xá

người ta ra ngoài đi chơi hết rồi, anh có biết tôi vào đây khổ sở thế nào
không? Chẳng khác nào đang phải đột nhập vào doanh trại địch quân, suýt
nữa bị giám thị nhìn thấy!” Lỗ Như Hoa oán trách.

Văn Sơ híp mắt nhìn, mặt cô đã chùi sạch son phấn, nhưng vì hưng

phấn, vẫn ửng hồng như cũ. Quần áo cũng đổi lại như bình thường, cổ vẫn
là chiếc khăn quàng đen quen thuộc.

“Có phải cô cảm thấy, khi tới gặp tôi, cô có thể mặc gì cũng được?”

Văn Sơ nắm một góc khăn quàng cổ của cô, lơ đãng hỏi.

Lỗ Như Hoa đẩy tay hắn ra, lắc đầu trả lời: “Đồ này là đồ sạch, hơi cũ

một chút, nhưng tôi giặt thường xuyên mà. Còn anh, tìm tôi làm gì? Giao
dịch lớn gì?”

“Đừng quên cô đã bằng lòng làm cho tôi một chuyện.”

“A?”

“Làm người mẫu cho tôi vẽ.” Văn Sơ nói một cách lười biếng, chỉ tay

lên giá vẽ.

Lỗ Như Hoa trợn tròn mắt: “Văn Sơ anh đùa phải không? Đêm nay là

đêm Noel nha, tôi muốn đi kiếm tiền, còn nhiều thanh phát sáng chưa bán
hết đâu!”

Thanh phát sáng:Làm bằng Silicon, các bạncó thể thấy trong các đêm

biểu diễn ca nhạc và những dịp lễ lạc.

“Mấy thứ đó tôi mua hết!” Văn Sơ ném ví tiền qua cho Lỗ Như Hoa,

“Muốn lấy bao nhiêu thì lấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.