CHÀO EM, NHƯ HOA! - Trang 197

xương rồng, một loại cây vĩnh viễn không thời gian, cô đã quên mất xương
rồng cũng có thể nở hoa, và nở hoa rất đẹp. Điều đó, là Văn Sơ cho cô biết.
Văn Sơ có thể nói với cô một câu tuyệt vời như vậy.

Lỗ Như Hoa, tôi thích em!

Lỗ Như Hoa cảm thấy, một sự thần kỳ như vậy có lẽ sẽ không bao giờ

thuộc về cô, nếu có, cũng chỉ tồn tại trong một khoảnh khắc nhỏ bé - một
đêm duy nhất. Con búp bê thủy tinh hắn mua cho cô, cô cực kỳ thích, vùi
đầu trong chăn soi đèn pin ngắm nghía suốt đêm, ánh sáng thủy tinh yếu ớt
từ bốn phía con búp bê tỏa ra, một thứ ánh sáng nhu hòa, và trái tim cô
rung động vì một cảm giác ấm áp trước đây chưa từng có.

Cả một ngày dài, Lỗ Như Hoa quay cuồng với những xúc cảm hỗn

loạn, cô rất muốn gọi điện cho Văn Sơ, hoặc nhắn cho hắn một tin. Nhưng
cô sợ... Có lẽ đêm qua hắn nhất thời xúc động, bởi vì...... Đã có quá nhiều
chuyện xảy ra.

Cho đến buổi tối, hắn vẫn chưa đến tìm cô. Tim Lỗ Như Hoa lạnh đi

một nửa, cô nghĩ, chuyện hôm qua hắn nhất định đã hối hận, cho nên......

Cô đeo ba lô đi lại trong căn phòng nhỏ, mắt quét ngang chồng VCD

BL, lại nghĩ dù sao cũng chẳng có tâm tư đọc sách, chi bằng đem đống
VCD đó xử lý cho xong, vậy là ra quán Bar.

Nhưng quyết định này lại làm cô hối hận.

Trong các thứ hàng hóa, những cuốn VCD này làm cô cực kỳ bối rối

khi mở miệng. Nhưng điều cô không muốn nhất là trong lúc bộ dạng cô tệ
hại nhất, trong quần áo chứa đầy những tấm ảnh AV, Văn Sơ lại xuất hiện.

Lỗ Như Hoa biết bây giờ cô quá sức chật vật. Đang mùa đông, mặt cô

bị gió thổi đến rát buốt, trên tay đeo loại găng mà các bà cô bán quán ăn
thường sử dụng, ngón tay bị cóng đến cứng đờ. Cô kéo ba lô, bên trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.