CHÀO EM, NHƯ HOA! - Trang 237

ngày một trăm là giá của người có tiếng lắm rồi. Văn Sơ chỉ bị thương nhẹ
thôi mà.”

“Không được, vết thương nhỏ, nhưng anh vẫn muốn tìm người giỏi,

tốt nhất là phải đa năng, có thể nói chuyện phiếm với nó, biết nấu nướng,
biết pha nước cho nó uống. Tính đi tính lại...... Một trăm tệ với những công
việc đó coi bộ hơi rẻ.”

“Nhưng cũng không đến mức tốn nhiều như vậy......” Hai mắt Lỗ Như

Hoa đăm đăm.

Văn Sơ chợt hiểu ra dụng ý của Văn Phỉ.

Hắn lập tức che giấu vui mừng, làm bộ thản nhiên, “Như Hoa, em về

trường đi, bài vở khoa kiến trúc nhiều, anh không làm phiền em nữa. Về
phần y tá chăm sóc, anh hai, giúp em tìm người giỏi một chút, em không
thích người nào “sơ đẳng” quá.”

“Cá voi, phải làm phiền em rồi, cứ dựa theo tiêu chuẩn một ngày ba

trăm mà tìm.” Văn Phỉ đẩy “trọng trách” cho Cá voi.

“Thật sự phải tìm người như vậy sao......” Lỗ Như Hoa kéo người đang

“nóng lòng muốn đi” - Cá voi, “Là tiền đó......”

“Anh biết đó là tiền, bất đắc dĩ thôi.” Văn Phỉ nhún vai.

Vẻ mặt Văn Sơ vô cảm, nhìn lên trần nhà.

“Một ngày ba trăm ......” Đầu óc máy tính của Lỗ Như Hoa bắt đầu

bùm bùm tính toán, mười ngày là ba ngàn ...... Xem ra cái tay Văn Sơ
không phải tay thịt mà là tay tiền......

Lỗ Như Hoa “hỏi lại cho chắc”: “Thật sự là một ngày ba trăm?”

Văn Phỉ quả quyết gật đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.