CHÀO EM, NHƯ HOA! - Trang 239

“Không sao.” Lỗ Như Hoa cười đến vô cùng ngọt ngào, mở cờ trong

bụng, “Khi nào thì bắt đầu làm việc? À! Đêm mai được không, em cần
chuẩn bị trước.”

“Được!” Văn phỉ gật đầu, “Cứ như vậy. Văn Sơ không thích mùi

thuốc trong bệnh viện, anh đưa nó về nhà dưỡng thương tốt hơn.”

“Ơ, về nhà? Vậy uống thuốc làm sao bây giờ?” Lỗ Như Hoa ngơ ngác.

“Có thể mời bác sĩ về nhà.” Văn Sơ lơ đãng trả lời.

Lỗ Như Hoa trừng mắt nhìn Văn Sơ, “Đại thiếu gia nhiều tiền, nhà tư

bản độc ác!”

Tiếp tục trừng mắt.

Trừng đến lúc Văn Sơ chột dạ gục đầu xuống, tay trái nắm góc áo thì

thầm ra vẻ ủy khuất, “Có tiền cũng chẳng phải lỗi của tôi.”

Tóm lại, Văn Sơ từ bị bầm cơ, được chuẩn đoán thành thương tích cực

kỳ nghiêm trọng, người bị thương nặng không chịu chữa trị ở bệnh viện, lại
đòi “chuyển về” điều trị tại nhà.

Lúc “chuyển về”, Lỗ Như Hoa không đi theo, nóng lòng về trường S,

nói là muốn nhanh chóng “ổn định” rồi mới làm việc. Văn Sơ hơi tiếc,
nhưng cũng không dám giữ, sợ làm cô bất an lại biến hay thành dở.

Văn Phỉ nhìn hắn, thấy vẻ mặt chỉ tiếc không kịp rèn sắt thành thép,

thầm nghĩ, em trai mình lần này xong thật rồi, đã rơi vào tay giặc!

Buổi tối, Văn Phỉ lại không ra ngoài, ở trong nhà, nhìn Văn Sơ khua

một tay còn lại, điệu bộ y hệt quản gia “chỉ huy” dì giúp việc dọn dẹp vệ
sinh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.