CHÀO EM, NHƯ HOA! - Trang 244

“Vương Thời Trân, em cố ý đưa anh ta tới.” Văn Sơ lại « buộc tội »,

giọng nói khàn nhẹ, mang theo chút cam chịu lại pha thêm nhiều ủy khuất,
mắt hơi hồng, ánh lên như thủy tinh trong suốt.

“Cho nên?” Lỗ Như Hoa cố ý hỏi lại một cách bình tĩnh, thở dài trong

bụng, cố hết sức bỏ qua ánh mắt của hắn.

“Em trốn tránh anh, em đùa giỡn anh.”

“Có tất yếu phải như vậy không? Anh cảm thấy em có thời gian làm

chuyện đó sao?” Lỗ Như Hoa hỏi lại.

Văn Sơ nhìn Lỗ Như Hoa, ngắm nghía thật kỹ gương mặt hờ hững của

cô, lúc này hắn rất muốn nâng mặt cô lên, để mắt hai người chạm nhau mà
hỏi cho rõ: Tôi làm em chán ghét đến như vậy sao?

Nhưng rồi hắn cũng không lấy tay nâng mặt, một là không dám; hai là

tay đau, không thể dùng lực; ba là...... Hắn bi ai phát hiện, cô thật sự không
có thời gian.

“Khả năng của Vương Thời Trần không tệ, đừng coi thường anh ấy

mới là sinh viên, anh ấy ở trường S rất nổi tiếng, em năn nỉ thật lâu anh ấy
mới bằng lòng.” Lỗ Như Hoa chậm rãi, “Anh yên tâm, em có đạo đức nghề
nghiệp mà, anh được anh ấy chăm sóc thật sự rất đáng gía.”

“Anh không cần đạo đức nghề nghiệp của em!” Văn Sơ cao giọng, đến

chữ cuối thì bùng nổ, “Anh không phải Thượng Đế của em, anh bảo em
đến làm y tá cho anh thì em thừa hiểu bởi vì...... Anh thích em. Vậy mà em
lại đem chuyện đó làm hàng hóa, em còn bán trao tay...... Lỗ Như Hoa, ......
Là anh sai, em đừng giận nữa, nhé! Nếu không em đánh anh đi! Không thì
dựa theo phương pháp của nước ngoài, anh và em quyết đấu, nếu sau đó
anh lại thua, em cứ cho anh một kiếm, được không?”

“Không được.” Lỗ Như Hoa trả lời dứt khoát.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.