CHÀO EM, NHƯ HOA! - Trang 243

Khuya, Lỗ Như Hoa ngồi trong căn phòng thuê sắp đặt những thứ

ngày mai sẽ bán cất và ba lô mới của Tiếu Thanh tặng. Đến giờ phải về rồi,
cô lại nhìn vào một góc sáng sủa, chỗ đó vẫn còn vương vãi vài xấp ảnh
AV, trong lòng bất giác chùng xuống, ngẩn người.

Đó là thứ bị Văn Sơ khinh bỉ.

Văn Sơ, bây giờ có lẽ hắn đã ổn rồi, Vương Thời Trân là sinh viên giỏi

có tiếng, gia đình nhiều đời hay chữ, làm y tá chăm sóc cho hắn hẳn là thừa
sức.

Lại cười khổ, tắt đèn, khóa cửa, xoay người quay đầu...... Kêu sợ hãi!

Một bóng đen ngay sau lưng cô, đứng rất gần, gần trong gang tấc.

Ánh mắt như đang muốn bốc cháy, không phải Văn Sơ thì có thể là

người nào?

“Em cố ý !” Văn Sơ gắt từng chữ, vừa bất đắc dĩ vừa phẫn nộ. Lỗ Như

Hoa bị hắn dọa đến giật nảy mình, nghe hắn nói thì vừa tức giận vừa buồn
cười, “Anh điên rồi sao? Không nói không rằng lù lù hiện ra...... Đến lâu
chưa?”

Văn Sơ không trả lời, lẳng lặng đứng, nhìn không chớp mắt vào cô.

Sở dĩ phải hỏi hắn đến lâu chưa, vì trên vai hắn toàn là tuyết.

Dù sao cũng đang mùa đông, trường S không ở phía nam cũng không

nằm phía bắc thành phố, đêm nay đã có đợt tuyết đầu tiên. Văn Sơ mặc rất
dày, áo khoác lông dê màu đen, những vạt tuyết trắng phủ trên vai áo, một
sự tương phản bắt mắt.

“Đến lâu rồi ? Sao không vào nhà, tôi vẫn ở trong này mà.” Lỗ Như

Hoa hỏi liên tiếp, trong lòng cảm thấy ảm đạm, hình như là hơi đau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.