CHÀO EM, NHƯ HOA! - Trang 245

“Vậy làm sao bây giờ!?” Văn Sơ phát điên.

“Bỏ đi!” Lỗ Như Hoa đơn giản nói,“Văn Sơ, em hiểu tình cảm của

anh, em cũng biết anh Văn Phỉ trân trọng tình cảm của anh. Nhưng em và
anh không thích hợp.”

“Làm sao không thích hợp? Không thích hợp thế nào ? Bởi vì tối hôm

đó anh đã làm em tổn thương? Chỉ như vậy mà em phán anh tội chết? Anh
không phục, anh chống án!”

“Em không phải toà án, không chấp nhận chống án. Em chỉ hy vọng

anh hiểu rõ, chúng ta miễn cưỡng ở cùng một chỗ thật sự không thích hợp.”
Lỗ Như Hoa cười khổ, “Ít nhất là...... Bây giờ không thích hợp.

Anh có cuộc sống của anh, em có cuộc sống của em, hai chúng ta vốn

dĩ không hợp nhau. Em thừa nhận chuyện Vương Thời Trân là em cố ý an
bài. Một ngày tiền công ba trăm, em lấy một trăm, đưa anh ta hai trăm, em
kiếm tiền từ chỗ anh, tiền này là tiền anh bắt buộc em cầm, anh lãng phí ba
trăm tệ mắt không chớp một lần.

Anh cũng không cảm thấy trốn học dưỡng bệnh có vấn đề gì, trong

mắt anh, trường S là nơi đi vào cũng được mà không vào cũng không sao,
cơ bản là anh không coi trọng việc học của anh, cảm thấy môn Mỹ thuật tạo
hình chỉ ở phương Tây mới có thể học giỏi, về nước học chỉ lãng phí thời
gian.

Trái ngược với anh và hoàn toàn không như anh, một chút cũng

không, có thể tập thể trường S vì thi đậu mà cao hứng phát điên, để kiếm
tiền chữa bệnh cho Tự Ngọc mà em cũng phát điên, gánh nặng của em rất
nặng, nhưng hiện tại em có tất cả, bởi vì những thứ mà em có được là do sự
cố gắng rất lớn, anh có hiểu không?

Có lẽ là không ! Anh cảm thấy mới mẻ, quan sát thấy vui, cho nên lúc

anh cảm thông thì tới tìm em, lúc anh cảm thấy em làm anh mất mặt thì tới

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.