CHÀO EM, NHƯ HOA! - Trang 247

“Không nháo.” Văn Sơ « cương quyết » không buông tha, lại bắt tay

sờ soạng ,“Anh đến đây là muốn nói với em, nếu để Vương Thời Trân
chăm sóc cho anh mà làm em bớt giận, anh đồng ý. Nhưng ...... Hình như
em không hy vọng anh ở nhà dưỡng thương, vậy ngày mai anh đi học, anh
nhất định sẽ siêng đi học, còn trường S...... Anh...... Nếu anh đã từng khinh
thường, về sau cũng không «dám» nữa .”

“Cuối cùng anh có hiểu ý em không vậy? Em muốn nói là cả hai

chúng ta bình tĩnh suy nghĩ lại, được không?” Lỗ Như Hoa rất muốn đánh
người, “Em muốn nói...... muốn nói......”

“Mặc kệ em nói.” Văn Sơ lần này nâng cả tay phải bị đau lên, trực tiếp

phủ hai má Lỗ Như Hoa.

Lỗ Như Hoa chấn động, định gạt tay hắn, lại sợ làm đau hắn, trong lúc

bất giác hơi giật mình. Tay Văn sơ hệt như thần chú định thân, trong lòng
cô không ngừng tự nhắc mình: “Cách xa anh ấy một chút!”

Nhưng thân thể lại phản bội, đứng khựng tại chỗ.

“Em nói mặc em, anh cứ làm theo ý anh, dù sao anh cũng không nói

lại em.” Văn Sơ nhoẻn cười, mắt như phát sáng, giọng nói mang theo mê
hoặc không cưỡng nổi, đầu cũng chậm chậm cúi thấp, môi cô ở ngay trước
mắt, vẫn kiều diễm ướt át như vậy, lòng hắn bắt đầu ấm lên, cảm giác mềm
mại kia làm cho hắn nhung nhớ điên cuồng, bây giờ vẫn vậy...... dù cô đang
tức giận, dù cô mới nói quả quyết như vậy, nhưng sự mềm mại kia ......
Nhất định chỉ thuộc về hắn.

Nhất định là được, nếu không tại sao cô không né tránh? Văn Sơ càng

tự khuyến khích bản thân, môi se sẽ chạm vào Lỗ Như Hoa......

“Văn Sơ.” Cách một khắc trước khi Lỗ Như Hoa sắp bị hắn hôn, cô

bỗng mở miệng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.