CHÀO EM, NHƯ HOA! - Trang 269

nguyện, bị ba anh bắt buộc. Còn với em, anh không lấy thời gian của anh ra
làm trò đùa, lãng phí.

Học phí với anh mà nói không thành vấn đề, đúng vậy, nhưng không

có nghĩa là anh nhất định phải là đồ ăn chơi trác táng, càng không có nghĩa
là anh sẽ lãng phí tiền bạc trong nhà đi làm chuyện không đúng.

Đêm đó ở hồ là anh sai, anh hiểu lầm em tham tiền, muốn rời xa em.

Nhưng em đau lòng bao nhiêu thì anh cũng khổ sở y như vậy, không kém
gì so với em. Em lên án anh, nếu là đúng thì anh sửa, còn nói sai phải để
anh chứng minh cho em thấy anh không phải người như vậy.

Chuyện hướng dẫn cho lớp của em, anh quả thật có suy nghĩ riêng,

anh chỉ muốn nhân cơ hội tiếp cận em. Bởi vì em cứ trốn tránh anh. Anh
muốn đuổi theo, em vẫn chạy. Như vậy không được, anh vất vả lắm mới
tìm được em, không thể trơ mắt nhìn em chạy loạn.

Anh không ủy khuất mình cái gì hết. Ngược lại, anh chưa bao giờ cảm

thấy mình thật sự đang sống như bây giờ. Chẳng lẽ chuyện anh thật sự
muốn làm, em cũng không cho?”

“Em có quyền không cho sao?” Lỗ Như Hoa lúng túng nói.

“Vậy thì nghe anh đi!” Văn Sơ cười, vuốt tóc cô, “Anh thấy rất vui,

không ủy khuất chút nào hết.”

Lỗ Như Hoa không biết nói gì, kinh ngạc nhìn hắn. Mùa đông thứ nhất

ở trường S, hình như cũng không quá lạnh......

Văn Sơ « đi lại » tổ mỹ thuật tạo hình khoa kiến trúc hướng dẫn được

vài ngày thì thông tin về chuyện hắn đi dạy và những gì sau đó cũng bắt
đầu lan truyền. Không hài lòng với việc chỉ giới hạn trong nội bộ sinh viên
khoa kiến trúc, những khoa khác cũng bắt đầu rỉ tai nhau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.