CHÀO EM, NHƯ HOA! - Trang 28

cũng được thơm lây, danh tiếng ngày càng lừng lẫy, một bước lên mây.

Tuy nói là buôn bán lặt vặt, nhưng cũng “tiền vào như nước sông Đà”,

Lỗ Như Hoa vui đến mức không dám nghĩ đến cái gì khác, chỉ sợ sơ suất
một tí thôi là vận may sẽ rơi tuột đi mất… Tuy rằng số tiền đó đối với Văn
Sơ chỉ được coi là tiền lẻ…

Buổi chiều cuối cùng trước khi khóa huấn luyện quân sự bắt đầu, Lỗ

Như Hoa đi lĩnh đồng phục quân sự giúp cậu em. Công việc nhận đồng
phục mới nghe tưởng đơn giản nhưng thực ra còn quá cả khổ sai. Kể ra
trường S cũng thật ác, cả một khuôn viên lớn như thế, bao nhiêu khoa như
thế mà chỉ tổ chức đúng một địa điểm lĩnh đồ. Sinh viên mới đến lĩnh quân
phục rồng rắn xếp thành một hàng dài đến mấy cây số, chầm chậm nhích
từng bước, khiến những cậu ấm cô chiêu vốn sướng như vua ở nhà phải
đứng phơi dưới nắng, bắt đầu kêu trời rầm rĩ.

Lỗ Như Hoa cũng ngớ ngẩn đột xuất, tự nhiên lại quên mang theo mũ,

mồ hôi toát ra ròng ròng từ cổ chảy một đường dài xuống dưới, lưng áo sơ
mi ướt đẫm, lại thêm chiếc ba lô nặng trình trịch khiến cô hết sức khó chịu.
Moi chiếc bình đã ngâm sẵn nước sơn tra giải khát luôn mang theo người
ra, cô tu ừng ực một ngụm lớn, vừa thở ra một hơi khoan khoái thì bỗng
nghe thấy xôn xao phía sau lưng.

Vẻ thắc mắc, cô quay đầu nhìn lại, bỗng thấy từ phía xa không ai khác

hơn là Văn Sơ và Hoàng Kinh Vũ đang đi tới.

Hoàng Kinh Vũ vốn từ trước tới giờ, lúc nào cũng mang vẻ uy vũ

mạnh mẽ thì chẳng phải nói rồi, nhưng sao cái tên Văn Sơ này cũng lạnh
băng như mới chui ra từ lâu đài của Long Vương thế nhỉ? Trời thì nóng
phát khiếp, thế mà nhìn hắn ta có cảm giác như trời đang chuyển tiết thu
vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.