khoa thông tin, bởi vì năng lực “chế tạo” tin tức của cô nàng tuyệt đối
không bao giờ chịu đứng thứ hai, không cần nguyên nhân. Dạ Nhiên bỗng
nhiên có linh cảm không tốt, không hẹn mà gặp cô nàng làm cho da đầu
anh ta bất giác run lên, đành hạ cửa kính xe chào hỏi, “Khéo vậy!”
“Khéo sao? Đúng ha, thật khéo.” Gương mặt tròn vo của Diệp Vi
hưng phấn tới đỏ bừng, đương nhiên, sự hưng phấn này không phải là vì
nhìn thấy Dạ Nhiên, mà vì cô gái bên cạnh anh ta. Đây gọi là “hiện tượng”
trăm năm khó gặp.
“Dạ Nhiên, em nhớ rõ em dâu Tô Niên Hoa của anh có nói qua, trong
xe anh không chở người khác phái.” Diệp Vi cười đến càng thêm sáng lạn.
Dạ Nhiên hơi nhíu mày, “Nếu anh nhớ không lầm, Tô Niên Hoa đã
không làm thư ký cho công ty lâu rồi, huống hồ Đường Uyển cũng là người
khác phái, cô ấy cũng thường xuyên ngồi xe anh.”
Tô Niên Hoa từng là thư ký cho Dạ Nhiên, đương nhiên, trước khi trở
thành vợ của em trai Dạ Nhiên, cũng là loại người như Diệp Vi, nghĩa là
cực kỳ rảnh rỗi, hiện tại đang kinh doanh một quán cà phê sách doanh thu
gần như bằng không.
Còn Đường Uyển là chị họ Dạ Nhiên.
“Không giống, đương nhiên không giống nhau!” Diệp Vi trợn tròn
mắt, lén lút nhìn đằng sau Dạ Nhiên vài lần, kề sát tai anh ta, nén giọng, “
Dạ Nhiên, em có lòng tốt nhắc nhở anh, phía trước không xa còn có mấy
người cảnh sát, hai người nếu định...... Cũng nên tìm một khách sạn, rõ như
ban ngày lại ở trên đường lớn mà..., anh thật sự nghĩ rằng lớp màn cửa kính
xe anh có thể che chắn được mắt người khác sao, em ở bên ngoài nhìn thấy
rõ ràng, thật sự nhịn không được mới đến quấy rầy anh một chút.”
Dạ Nhiên kinh ngạc nói: “Xin hỏi, em xuyên qua lớp màn cửa kính xe
lúc anh không phòng bị đã thấy cái gì?”