“Đúng vậy, đêm nay vốn dĩ tôi không định đến Dạ viên, tôi biết các
em ở đây. Nhưng cách đây 1 giờ, tôi nhận được một cuộc gọi, về em.” Dạ
Nhiên chăm chú nhìn cô.
Lỗ Như Hoa ngạc nhiên, đối với người đàn ông trước mặt, cô không
thích lắm, nhưng cũng không thể không thừa nhận, anh ta có một loại ma
lực, khiến cho người khác không thể tự chủ được mà nghe anh ta nói, suy
nghĩ, thậm chí tin tưởng anh ta.
“Chính xác là về em trai của em, Lỗ Tự Ngọc,” Dạ Nhiên tiếp tục nói
xong,“Lần trước ở bệnh viện, em từng nói kỳ tích chưa từng xuất hiện,
nhưng bây giờ......”
Sự vui mừng trong lòng Dạ Nhiên làm cho anh ta cố tình kéo dài
giọng, không ngoài ý muốn, anh ta nhìn thấy, trong tích tắc, ánh mắt Lỗ
Như Hoa lóe sáng.
“Nếu tôi nói Lỗ Tự Ngọc đã có thể phẫu thuật, bởi vì đã tìm được trái
tim phù hợp, liệu em có thể cảm thấy tôi thật ra không đáng ghét như em
tưởng không?” Dạ Nhiên nói ra cái tin anh ta vừa nhận được, mà tin tức thế
này chắc chắn được hoan nghênh không thua kém Noe có đến hai chiếc
thuyền cứu nạn.
(Cái này ai theo đạo chắc chắn biết nhỉ? Chuyện đại hồng thuỷ và
chiếc thuyền của Noe để cứu con người và loài vật. Bạn lười tra google!
^_^)
Lỗ Như Hoa ngây ngốc đứng tại chỗ, cô đương nhiên đã nghe lời anh
ta nói, vô cùng rõ ràng, nhưng hình như những lời nói đó không chịu tiến
vào não bộ, chỉ không ngừng lặp đi lặp lại bên tai. Có thể phẫu thuật...... Đã
tìm được trái tim phù hợp...... Trái tim phù hợp...... Có thể phẫu thuật......
Phẫu thuật thay tim...... Trái tim.......