CHÀO EM, NHƯ HOA! - Trang 86

“Một bức, chỉ một bức thôi, chị sẽ làm người mẫu có tư cách, cam

đoan không nhúc nhích tí nào.”

“Không vẽ. Chị hai, chị phải đi thôi!” Lỗ Tự Ngọc mỉm cười cầm ba

lô Lỗ Như Hoa đưa cho cô, “Em cũng đến giờ học quân sự rồi.”

Lỗ Như Hoa buồn bực đấm cậu một cái.

“Vẽ một bức tranh nhỏ thôi mà. Thời gian của cậu quý giá vậy sao?”

Văn Sơ nói chen vào, mắt liếc Lỗ Tự Ngọc. Hắn cảm thấy Lỗ Như Hoa đã
giới thiệu cho mình lót giày tốt như vậy, giúp cô một chút cũng nên.

Lỗ Tự Ngọc không trả lời, quay sang giúp chị điều chỉnh lại ba lô.

Lỗ Như Hoa nhìn Văn Sơ, ủ rũ bĩu môi, dường như hơi tủi thân. Trong

đầu Văn Sơ bỗng nhiên cảm thấy bùng nổ. Hắn đem cảm giác này định
nghĩa thành: Thấy việc nghĩa hăng hái làm, bênh vực kẻ yếu.

“Lỗ Như Hoa, tôi vẽ cho cô một bức!”

“Anh vẽ...... Tôi?” Hai mắt Lỗ Như Hoa sáng ngời.

“Ừ.” Văn Sơ mất tự nhiên ừ mũi một tiếng, liếc mắt về ba người bạn

cùng phòng, thấy bọn họ hình như đang chú ý việc khác, trong lòng cũng tự
nhiên hơn.

“Tôi làm người mẫu cho anh? Anh vẽ tôi?” Hai mắt Lỗ Như Hoa càng

sáng, đuôi mày khóe mắt đều hàm chứa ý cười.

Văn Sơ nhíu mi “Cô còn muốn hỏi nữa? Tôi không giống em trai bảo

bối của cô, có một bức họa nhỏ mà thôi.”

“Vậy anh muốn vẽ mấy giờ?”

“...... Tùy tình huống...... Một hay hai giờ? Nếu chậm hơn ......”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.