CHARLIE BONE TẬP 1: LÚC NỬA ĐÊM - Trang 102

"Tụi em chỉ muốn mua một cuốn sách thôi," Benjamin thêm vô.

"Chúng mày sẽ chả tìm thấy cuốn sách con nít nào trong tiệm mụ

Ingledew đâu," thằng tóc đỏ nói.

"Buông tôi ra," Charlie thét lên. "Tôi muốn đi đâu thì đi chớ! Các anh

không có quyền chặn tôi." Nó vung bàn tay còn tự do và đấm cho Manfred
một cú vô tai, nhưng thằng cao hơn liền chụp luôn cả hai tay Charlie, xiết
càng lúc càng chặt lại, và vật nó lăn ra đất.

"Nhìn tao đây!" Manfred ra lệnh.

Charlie nhìn. Nó không thể cưỡng lại được.

"Nhìn sâu vô mắt tao," tiếng thầm thì ghê rợn thốt ra.

Đôi mắt Manfred giống như hai cục than đá, đen xì và sâu hoăm hoắm.

Charlie dòm chằm chằm vô chúng, vừa cố kháng cự lại, vừa bị cuốn hút vô.
Nó cảm thấy mình chìm dần, chìm dần. Và giờ, nó sắp chết đuối, vì nó
không thể thở được nữa. Thế giới bên ngoài hai con mắt đen như than của
Manfred dần biến mất, và Charlie thấy mình rơi vô một thế giới khác:
chính xác là bên trong một chiếc xe hơi.

Chiếc xe đang lao đi với tốc độ kinh hoàng, xuyên qua một khu rừng, và

hóa ra Charlie lại đang cầm lái. Hai con mắt đen thui giờ ở bên cạnh nó, và
cái giọng rít rịt nhắc lại:

"Hãy nhìn vô mắt tao!"

Đột nhiên, một cú nảy xóc kinh người, và Charlie bị quăng khỏi xe. Nó

quỳ mọp trên miệng một cái hố trong khi chiếc xe nhưng một chiếc xe màu
xanh da trời nhưng lộn nhào khỏi bờ rìa. Sự thinh lặng của khu rừng bị phá
vỡ bởi tiếng gào thét của bọn chim chóc tán loạn, và rồi, xa xa bên dưới,
một tiếng ầm dội lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.