CHARLIE BONE TẬP 1: LÚC NỬA ĐÊM - Trang 111

"Hừmm. Bọn con nít chỉ nói dóc. Khỏi tin đi." Nhưg có lẽ vì cũng

không chắc đó là lời nói dối hay thật, cho nên bà để cho Benjamin vô.

Lúc Fidelio và Benjamin bước vô thì Charlie đang luyện thang âm.

"Có tiến bộ đấy," Fidelio khen. "Hôm nay chúng ta sẽ làm ồn dữ lắm

đây, bởi vì cả ba đứa sẽ cùng hòa tấu." Nó mở hộp nhạc lôi ra một ống sáo
và đưa cho Benjamin.

"Em không biết cách chơi..." Benjamin mở miệng.

"Rồi sẽ biết ngay," Fidelio nói.

Đúng vậy, không đầy mười phút sau, Benjamin đã thổi được sáo. Ba

thằng gây ồn ào khủng khiếp. Charlie nơm nớp lo nội Bone có thể hiện ra
trút mưa bão xuống đầu chúng vào bất cứ lúc nào. Nhưng không! Thật là
một cảm giác tuyệt vời khi có thể gõ đàn cật lực, cười nói hết cỡ và hát
vang cả đầu, lấy cớ là cho học tập. Nó chờ đến khi Fidelio cho nghỉ mới
bàn tới chuyện cái thùng.

Cuối cùng, khi Fidelio đặt cây vĩ cầm xuống, Charlie nói lẹ:

"Tụi em có một việc, anh Fidelio à. Và tụi em muốn hỏi liệu anh có thể

giúp được không."

"Được chứ," Fidelio nhiệt thành. "Nói tiếp đi."

Charlie kể cho Fidelio nghe về cái thùng bị khóa và đám chìa khóa. Nó

bỏ qua không nói về đứa bé. Nó không biết Fidelio có đủ tốt để nó nói ra
được điều đó hay chưa.

"Cho nên hai em muốn anh giấu giùm cái hộp chứ gì," Fidelio nói. "Dễ

ợt. Nhà anh đầy thùng đựng nhạc cụ. Anh có thể giấu cái thùng của tụi em
dưới những cái hộp khác."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.