CHARLIE BONE TẬP 1: LÚC NỬA ĐÊM - Trang 226

cả hai đều được có phép thuật giống hệt nhau: điều khiển đồ vật bằng ý
nghĩ.

Bọn trẻ khác bắt đầu lục tục bước vô phòng, phá vỡ sự tập trung của hai

đứa con gái. Tancred và Lysander cùng vô một lúc. Hôm nay Tancred cười
tươi roi rói với Charlie. Tóc anh ta trông như càng bị nhiễm điện tợn, và
Charlie nhận thấy mái tóc Tancred kêu lắc rắc khi Tancred cố vuốt nó
xuống.

"Khỏe không, Charlie Bone?" Lysander hỏi nó với nụ cười xởi lởi.

"Mình khỏe, cám ơn," Charlie mỉm cười đáp lễ.

"Câm mồm!" Zelda nổi cáu khi hộp bút chì nhảy tót sang một bên,

phóng vèo lên không trung rồi lộn phập xuống sàn nhà.

"Cái trò điên rồ," Lysander nhận xét.

"Đó không phải trò chơi!" Zelda quặc lại, trong khi nhặt hộp bút chì lên.

Charlie đã xoay được một chỗ ngồi cùng bên bàn với Manfred, cho nên

nó sẽ không phải lo lắng gì nữa về cái nhìn chòng chọc khủng khiếp của
Manfred. Ngồi từ đây, nó có thể quan sát Vua Đỏ tốt hơn nhiều, và trong
giờ học nó nhận ra mình nhiều lần cứ ngó chăm chăm vô khuôn mặt tối, bí
hiểm ấy. Việc này có một tác dụng lạ kỳ: làm lòng nó dịu xuống, và bài tập
về nhà dường như trở nên dễ hơn nhiều so với bình thường. Và đúng vậy,
nó đã làm xong đống bài tập trước khi chuông reng.

Fidelio và Charlie đã nhất trí với nhau là không được nói, dù chỉ thì

thầm, bất cứ điều gì về Mười Hai Tiếng Chuông Của Tolly trong phòng ngủ
chung. Billy cứ nhìn theo Charlie một cách lộ liễu, và ngay trước khi đèn
tắt, nó đến đứng cuối giường của Charlie.

"Cuối tuần này em đến nhà anh vẫn được chứ?" Billy hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.