CHARLIE BONE TẬP 1: LÚC NỬA ĐÊM - Trang 246

"À, thực ra thì, ba của em là một nhà phát minh sáng chế đấy," Fidelio

nói. "Nhưng ông đã mất và để lại cho em cái thùng này." Nó chỉ vô cái
thùng bằng kim loại nằm giữa phòng.

"Làm sao anh biết?" Emilia hỏi, nếp nhíu mày của con bé hằn sâu hơn.

Fidelio nhìn Charlie, và Charlie tiếp lời, "Mọi việc xảy ra từ khi mình

gặp cô của bồ."

"Tôi có một người cô? Tôi không bao giờ biết là mình có một người cô

cả."

"Cô ấy là một người rất tốt. Suốt mấy năm qua cô ấy chỉ mong gặp lại

bồ." Charlie nói với Emilia. "Cô ấy đưa cho mình cái thùng này, sau đó tụi
mình khám phá ra trong đó có cái thứ làm... ưm... làm bồ tỉnh lại."

Emilia trông càng hoang mạng tợn. Olivia ngồi xuống một chiếc rương

lớn và kéo Emilia ngồi xuống kế mình.

"Chuyện đâu sẽ có đó. Tụi này không để điều gì tệ lậu xảy ra cho bồ

đâu," nó nói.

"Hóa ra là tôi không tỉnh táo mà tôi không biết," Emilia lẩm bẩm.

"Anh nghĩ chúng ta nên làm ngay đi thôi," Fidelio thúc giục. "Hết giờ

rồi. Nhanh lên, Charlie."

Charlie bước về phía trước. Nó rê những ngón tay, thật mạnh nhưng thật

cẩn thận, lên các mẫu tự bên hông cái thùng MƯỜI HAI TIẾNG CHUÔNG
CỦA TOLLY. Khi ấn chữ cuối cùng, nó nhìn quanh phòng. Tất cả mọi
người đang nhìn chằm chằm vô ngón tay nó. Nó nhận thấy cặp mắc của
Billy Raven mở to và tối sầm, lấp đầy hết cả hai gọng kính tròn, khiến
thằng bé trông như mất hồn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.