CHARLIE BONE TẬP 2: CHARLIE BONE VÀ QUẢ CẦU XOẮN THỜI GIAN - Trang 100

"Nhưng Tancred đâu có làm ra nhiệt độ, đúng không?" Gabriel nói.

"Quá đúng," Lysander ngả người chìm vô trong cái ghế dựa. "Tancred

vẫn hay nhạy cảm mấy vụ đại loại vậy, nên mới nổi trận lôi đình. Còn tôi
thì quên mất, mấy người biết đấy. Tancred là bạn thân nhất của tôi, mà tôi
lại quên. Biết sao không, tôi nghĩ dám thằng Manfred làm tôi quên lắm.
Không hẳn là nó thôi miên tôi, nhưng nó cứ nhìn tôi chằm chằm rất kỳ khôi.
Lúc đó tôi như bị mất kiểm soát vậy."

"Bọn em sẽ tới Ngôi Nhà Sấm thứ bảy này," Gabriel thông báo. "Anh đi

với tụi em nhé. Anh ấy có thể sẽ chịu nghe anh hơn."

"Anh không biết...," Lysander âu sầu. "Nhưng chắc chắn anh sẽ đi."

Ba đứa ngồi lặng thinh một hồi, buồn bã. Và rồi, vì không còn gì hay

hơn để làm, Charlie bèn rút chiếc găng tay màu đen ra khỏi túi. Nó để lên
bàn và bảo.

"Em nhặt được cái này trong tiền sảnh, đúng lúc anh Tancred đi.

"Nó không phải là của Tanc," Lysander nói. "Có thể là đồ cũ gì đó nằm

dưới tủ tường suốt bao nhiêu năm."

Chiếc găng tay này làm bằng da mềm. Những ngón dài và thon. Có một

đường xẻ ngay cổ tay, với bốn hột nút nhỏ bằng da ở một bên và bốn lỗ cài
ở bên kia.

Gabriel nhăn mặt nhìn chiếc găng tay. Nó xòe bàn tay ra, Charlie bất

giác thét lên:

"Đừng, Gabriel!"

Nhưng quá trễ. Gabriel đã xỏ chiếc găng vô bàn tay trái. Gương mặt nó

bỗng méo xệch trong đau đớn, và rú lên một tiếng thê thảm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.