CHARLIE BONE TẬP 2: CHARLIE BONE VÀ QUẢ CẦU XOẮN THỜI GIAN - Trang 106

Gabriel nói đúng. Nó ngủ thiếp đi, gần như ngay lúc vừa leo lên giường.

Nhưng trong giấc ngủ, những giấc mơ của nó trở thành ác mộng. Nó rên rỉ
đau đớn, lăn lộn trên giường.

Gabriel rên la dữ dội đến nỗi Charlie không sao chợp mắt được. Những

đứa khác cũng thức giấc luôn. Damian Smerk quăng chiếc gối của nó vô
Gabriel, đang rên la, nhưng cũng không đánh thức được. Gabriel đã chìm
sâu vô giấc ngủ mệt nhoài.

Tối hôm sau, Charlie và Fidelio lại ráng lôi chiếc găng tay ra lần nữa,

nhưng giờ nó đã teo rúm lại, thậm chí còn không tróc khỏi cổ tay Gabriel.
Bàn tay Gabriel cứ lủng lẳng, vô dụng, thõng xuống một bên hông. Nó bảo,
nó không còn cảm thấy mấy ngón tay đâu nữa.

Chúng không biết phải làm gì. Báo cho bà giám thị thì nhất định không

rồi. Charlie nảy ra một ý. Sau khi đèn tắt, nó cúi xuống giường Gabriel và
thì thào.

"Em biết người có thể giúp."

"Ai vậy?"

"Một người sống ở phía sau nhà bếp. Mình sẽ phải chờ cho tới nửa

đêm."

"Khi nào đi thì đánh thức tôi," Gabriel bảo.

"OK."

Charlie đã hứa với bà bếp trưởng là nó sẽ không nói cho bất cứ ai về chỗ

Henry trốn. Nhưng điều đó hoàn toàn khác với việc tiết lộ cho người khác
về căn phòng bí mật của bà. Thêm nữa, đây là trường hợp khẩn cấp."

--------------------------------

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.