CHARLIE BONE TẬP 2: CHARLIE BONE VÀ QUẢ CẦU XOẮN THỜI GIAN - Trang 105

Trong phòng ngủ chung, Charlie kể cho Fidelio nghe chuyện đã xảy ra,

sau đó hai đứa dành vài phút cố lôi chiếc găng ra khỏi tay Gabriel. Không
tài nào lôi được! Gabriel vô nhà tắm, thử xát xà bông và rưới nước, nhưng
chiếc găng tay thậm chí còn thít chặt hơn. Nó quay lại phòng và ngồi trên
mép giường.

"Người phụ nữ tội nghiệp," nó lẩm bẩm. "Chắc bà ấy phải gãy hết năm

ngón tay."

"Anh có biết bà ấy là ai không?" Charlie hỏi.

"Biết," Gabriel nói. "Bà ấy vẫn còn ở đây. Tôi đã trông thấy bà ấy rồi.

Đó là cái bà áo đen trong tháp nhạc. Hồi đó tôi cứ nghĩ bà ấy là ma, nhưng
không phải. Đại loại bà ấy chỉ không làm gì được nữa và cô đơn thôi."

Billy Raven đã trườn tới từ sau lưng hai đứa. Nó lõ mắt dòm chiếc găng

tay đen trên tay Gabriel.

"Cái gì đó," nó hỏi.

"Thế em thấy nó giống cái gì?" Fidelio hỏi lại.

"Chiếc găng tay. Sao anh đeo có một chiếc găng tay vậy, Gabriel?"

Gabriel thở dài. "Tại không tháo nó ra được chứ sao."

Billy nhíu mày. Nó không thèm hỏi thêm gì nữa, mà lững thững quay lại

giường, coi bộ chìm đắm trong suy tư.

Charlie và Fidelio cố gắng rút chiếc găng ra khỏi tay Gabriel một lần

nữa, nhưng nước đã khiến chiếc găng dính cứng lại như một lớp da thứ hai.

"Vô ích thôi, mấy cậu," Gabriel thở dài. "Tôi sẽ phải để vậy mà ngủ

thôi. Không chừng khi khô nó sẽ bong ra." Nó ngáp, "Mệt quá. Đêm nay sẽ
chẳng có gì đánh thức được tôi đâu."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.