CHARLIE BONE TẬP 2: CHARLIE BONE VÀ QUẢ CẦU XOẮN THỜI GIAN - Trang 180

May Phúc dùng mũi mở cửa và biến mất. Henry nhảy khỏi tủ chén dĩa,

xô ngã chiếc ghế, nhưng chạy được tới cầu thang sau cánh cửa thì cậu chỉ
còn thấy mỗi cái đuôi trụi lủi đang ngúc ngoắc của con chó. Henry cố chộp
lấy cái đuôi, nhưng bị trượt té khỏi bậc đầu tiên. Gượng đứng dậy, cậu lại
phóng lên các bậc thang.

Lên đến cầu thang, Henry nhận ra mình đang ở trong một hành lang tối

thui. Cậu nghe tiếng móng vuốt lột sột của May Phúc vang ở đâu đó đằng
xa, liền chạy về hướng âm thanh ấy.

Hành lang này uốn cong thành những vòng tròn dường như vô tận, cho

đến khi cuối cùng nó dẫn đến một cánh cửa thấp lè tè. Cửa khóa. May Phúc
đã biến mất. Làm sao con chó có thể bước qua một cánh cửa bị khóa được?
Henry ngó chằm chằm cái hành lang vắng tanh phía sau lưng mình. Cậu
nhận thấy một luồng sáng yếu ớt phát ra từ một mảnh ván gỗ dưới chân
tường. Nhẹ nhàng, cậu dùng chân đẩy tấm ván. Nó mở ra giống như một cái
lỗ dành cho mèo. Hay là lỗ dành cho chó? Nếu May Phúc mập mạp chui
qua lọt, thì Henry cũng có thể chứ.

Cậu quỳ xuống và bò qua cái lỗ. Ở bên kia là một hành lang hẹp, có ván

lót sàng bóng láng. Những bức trang lồng khung vàng treo trên tường, và
một cây đèn dầu có chụp thủy tinh màu đặt trên một chiếc bàn tròn nhỏ.

Xa hơn một chút, Henry thấy một cái tủ âm tường tối om. Cậu đoán rằng

cái tủ âm tường đó che giấu cánh cửa mà bà Bloor dùng để đi thăm bếp
trưởng. Khi Henry kiễng chân đi vô hành lang, cậu nghe thấy một giọng
nói:

"Nói mau! Nói với tao này, con chó kia!"

Henry khép nép băng tới cuối hành lang, thì thấy hành lang dẫn tới một

chiếu nghỉ, một thằng bé tí xíu mặc áo choàng tắm xanh da trời đang trò
chuyện với May Phúc. Thằng bé ngưng nói mà chuyển sang ậm ừ và rên ư

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.