CHARLIE BONE TẬP 2: CHARLIE BONE VÀ QUẢ CẦU XOẮN THỜI GIAN - Trang 201

Charlie chạy vội ra phía sau của căn phòng, nơi nó trông thấy bà bếp

trưởng. Bà ngồi, với một cái chậu đặt trên đùi, đang gọt cà rốt. Mắt bà đỏ
hoe, và trông bà buồn rười rượi. Vừa trông thấy Charlie, bà liền lắc đầu.

"Có thật không bà?" Charlie thì thầm. "Bọn họ bắt anh Henry rồi à?"

"Thật, Charlie à." Bà bếp trưởng nói. "Họ bắt Henry rồi. Nhưng sao con

biết?"

"Thầy Pilgrim nói với anh Gabriel."

"Thầy pilgrim?" Bà bếp trưởng có vẻ sửng sốt. "Lạ thật. Nhưng thời

buổi này thì ai mà biết được."

"Bà có biết họ mang anh ấy đi đâu không?" Charlie hỏi.

"Ta không biết chắc được. Nhưng đâu đó sau nửa đêm ta thấy Zelda và

Manfred đi qua cửa vườn."

"Vậy nghĩa là anh ấy đang ở trong lâu đài."

"Ta chẳng ngạc nhiên chút nào." Bà bếp trưởng lại lắc đầu. "Trong đó có

mấy hầm ngục gớm ghiếc, nhưng cái khu đổ nát đó rộng tới nỗi ta cũng
chẳng biết phải bắt đầu tìm kiếm từ đâu, Nhưng con đừng lo, lũ mèo chắc
chắn sẽ biết được chỗ Henry. Chúng sẽ chăm sóc cậu bé."

"Lũ mèo thì làm được gì nếu anh Henry bị nhốt rồi?" Charlie nói "Con

phải tìm cách cứu anh ấy ra, bà bếp ạ."

"Chắc chắn là phải có ai đó đi cứu nó rồi, Nhưng tối hơn con nên quay

về ngay đi, Charlie. Chúng ta sẽ nghĩ ra cách nào đó. Tuyệt đối không được
mất hy vọng."

Charlie không có ý định đánh mất hy vọng, nó lỉnh lẹ về căn tin, nhón

một chiếc bách bích quy từ quầy phục vụ rồi nhập chung vô đám bạn đang

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.