CHARLIE BONE TẬP 2: CHARLIE BONE VÀ QUẢ CẦU XOẮN THỜI GIAN - Trang 204

Nếu không phải lo lắng thì Charlie chắc hẳn đã thấy chuyện đó thật tức

cười. Từng phút trôi qua chậm chạp, đến mức nó tin chắc là ai đó đã nghịch
cho hư đồng hồ rồi. Nó nhìn vô bức tranh vẽ Vua Đỏ treo phía trên chỗ ngồi
của Tancred. Nếu là ngài thì ngài sẽ làm gì? Charlie nghĩ.

Đôi mắt đen bí hiểm ngó ra nhìn nó chằm chằm. Chiếc vương miện đội

trên đầu nhà vua lóe lên như thể bằng vàng thật. Những mảng tối động đậy
trong các nếp sấp trên chiếc áo chùng đỏ chói. Sau đó, không thể tin nổi,
dáng người cao to đó bắt đầu thay đổi hình dạng và cả màu sắc. Cho đến
khi Charlie tin chắc rằng mình đang nhìn một cái cây màu đỏ và vàng. Tại
sao mình không thể nghe thấy ngài nói nhỉ? Charlie tự hỏi. Nó nhắm mắt.
Và khi mở mắt ra lại thì cái cây đã biến mất. Tâm trí đánh lừa, nó nghĩ. Cho
đến lúc đồng hồ điểm 8 giờ, Charlie gần như không thể ngăn mình được
nữa. Nó lao vù ra khỏi phòng Nhà Vua, với Gabriel phóng chạy theo sau.
"Cậu nghĩ ra được cái gì chưa?" Gabriel thì thào khi chúng vội vã lên phòng
ngủ chung. "Em chẳng nghĩ được kế hoạch nào ra hồn cả." Charlie thú thật.
"Nhưng đêm nay sẽ vô khu bỏ hoang, cho dù cái gì có xảy ra." "Để tôi đi
cùng với cậu."

"Không." Charlie gạt đi. "Tốt nhất chỉ một người trong tụi mình đi thôi.

Anh có thể trông chừng các thứ trông phòng ngủ chung."

"Tôi không thích như vậy." Gabriel nói. " Bất cứ chuyện gì cũng có thể

xảy ra ở ngoài đó."

"Asa bị thương rồi. Hắn sẽ không nguy hiểm đâu." Charlie không tự tin

lắm nhưng cứ làm bộ nói.

Khi Fidelio nghe kế hoạch của Charlie, rất tự nhiên, nó cũng muốn đi

cùng.

"Không, Charlie nói. " Hai tụi mình đi sẽ gây chú ý. Em nghĩ em nên đi

một mình. Henry là anh họ của em."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.