CHARLIE BONE TẬP 2: CHARLIE BONE VÀ QUẢ CẦU XOẮN THỜI GIAN - Trang 231

lại được. Bất thần, nó dang rộng áo chùng ra như đôi cánh, và lướt trên mặt
đất đóng băng với những bức chân lâng lâng, nhún nhảy.

Và rồi, những bức tường đen ngòm của khu bỏ hoang đưa nó đáp trở về

mặt đất. Đây là đoạn nó luôn e sợ. Nó cụp chiếc áo chùng quấn sát quanh
người, và líu ríu chui qua lỗi vô vườn.

Trong thoáng chốc, Olivia tưởng như mình đang nằm mơ. Có một con

mèo đang ngồi ngay chính giữa khoảnh sân lát gạch. Con mèo này màu
đồng đỏ chói, và từng sợi ria, từng sợi lông của nó đang sáng rực lên. Con
mèo rừ nhè nhẹ, và Olivia nhớ ra rằng nó đã trông thấy con mèo một lần
rồi, ở bữa tiệc Giáng Sinh tại nhà cô Ingledew. Nếu như ở trong tiệm sách,
trông con mèo đã khác thường, thì ở đây, trong bóng tối, trông con mèo
càng đầy vẻ ma thuật.

"Phải mi là Dương Cưu phải không?" Olivia thì thào.

Con mèo rừ rừ, rồi quay lưng và chạy tới một trong những đường hầm

tối đen dẫn vô lâu đài hoang. Miệng hầm bị những tấm ván dày chắn ngang,
nhưng con mèo bước gọn lỏn qua một đống lỗ hổng ở dưới đáy.

“Nếu nó làm được thì mình cũng làm được”, Olivia nghĩ. Quỳ mọp

xuống đất, nó ép người xuống dưới những tấm ván, giống như con mèo vừa
mới làm; hai cánh tay vô trước, sau đó đến hai chân. Ngay khi lọt vô đường
hầm tối đen dẫn vô lâu đài hoang. Miệng hầm bị những tấm ván dày chắn
ngang, nhưng con mèo bước gọn qua một lỗ hổng ở dưới đáy.

“Nếu nó làm được thì mình cũng làm được”, Olivia nghĩ. Quỳ mọp

xuống đất, nó ép người xuống dưới những tấm ván, giống như con mèo vừa
mới làm; hai cánh tay vô trước, sau đó đến hai chân. Ngay khi lọt vô đường
hầm rồi, Olivia đứng lên và bám theo con mèo rực sáng.

Đường hầm có một quãng lên dốc thật nguy hiểm. Mặt đất trơn tuột, và

nước đen đúa rỉ ra từ những vách tường đá. Olivia dõi mắt bám theo con

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.