CHARLIE BONE TẬP 2: CHARLIE BONE VÀ QUẢ CẦU XOẮN THỜI GIAN - Trang 232

mèo. Con mèo đang dẫn nó đi đâu đó, và nó cần phải tin cậy con mèo.

Cuối cùng, chúng hiện ra ở một bìa rừng, và trước khi Olivia có thời

gian để xác định mình đang ở đâu, thì con mèo lại vụt đi, luồn lách qua
những thân cây, xuống đến một khoảng trống tối mù. Ở giữa khoảng trống,
một con mèo màu cam và một con mèo màu vàng đang ngồi trên một tảng
đá to, đen xì. Dưới ánh trăng, mắt chúng rực lên màu xanh lá cây và màu
vàng óng.

Vịn vô những thân cây để giữ thăng bằng, Olivia bước xuống bờ dốc.

Nó băng qua khoảng trống và tới chỗ tảng đá đen. Ba con mèo đứng sát rịt
vô nhau, rực lên như một ngọn lửa.

Olivia nhìn xuống thì thấy đôi giày đen nặng chịch của nó bị những

ngọn lửa chuyển thành màu vàng rực. và rồi nó nhận thấy một cái lỗ hẹp ở
ngay sát hai bàn chân. Hình như tảng đá che lấy một cái hố. Phải chăng đó
là hầm ngục? Nó quỳ xuống cỏ và gọi:

"Henry! Henry! Đằng ấy có ở dưới đó không?"

Một giọng yếu ớt vọng lên.

"Xin chào. Tôi nghĩ là tôi đây. Nhưng tôi cũng không chắc nữa."

"À, còn tớ thì chắc." Olivia bảo. "Đúng là đằng ấy là Henry rồi. Họ có

bỏ đói đằng ấy không? Tớ quên mang đồ ăn theo rồi."

"Zelda và Manfed có thả bánh mì qua cái lỗ hổng, và cả mấy chai nước."

Olivia nghe thấy tiếng lết trườn, và ngay lập tức, có hai con mắt chĩa

thẳng lên, nhìn nó qua cái lỗ.

"Chào Olivia." Henry nói. "Rất vui được gặp bạn."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.