CHARLIE BONE TẬP 2: CHARLIE BONE VÀ QUẢ CẦU XOẮN THỜI GIAN - Trang 234

"Tụi tớ sẽ đến đây vào thứ Bảy." Olivia nói chắc nịch. "Ông cậu của

Charlie sẽ giúp. Đằng ấy có ráng được tới đó không? Dưới đó lạnh lắm hả?"

"Ban đầu thì lạnh, nhưng những con mèo luôn sưởi ấm cho tôi. Chúng

giúp tôi lên tinh thần. ánh sáng của tụi nó trông vui lắm. Lại còn cái cây
nữa,"

"Cây nào?"

"Chắc chắn là nó ở gần đâu đây." Henry nói. " Bất cứ khi nào chán nản

là tôi lại nghe thấy tiếng lá cây hát. Nó làm tôi thấy đỡ hẳn."

Olivia ngẩn người ra. Lúc này là mùa đông, cây cối rụng trụi hết lá mà.

Nó nhìn quanh, và vừa kịp lúc thấy hai bóng người khoác áo choàng len
đang lao xuống bờ dối. Lũ mèo gào lên một tiếng báo động và xông về phía
những kẻ lạ. Có hai tiếng rú khi Zelda và Beth vấp phải bọn mèo và lộn
nhào xuống đất.

Olivia vội nhổm dậy và chạy về hướng đường hầm, nhưng Zelda cũng

đã đứng lên được rồi. Nó vồ lấy Olivia và chộp được cánh tay con bé.
Olivia quay ngoắt lại và thoi một thoi vô bụng Zelda.

"Cứu tôi với!" Olivia thét rầm lên, mặc dù xung quanh nó không còn ai

khác.

Lũ mèo đang vật lộn kịch liệt với Beth Strong khổng lồ. Chúng vớ được

chỗ nào trên cơ thể của con bé là chúng cắn chúng cào. Với một tiếng rầm
điên giận, Beth thoát ra khỏi bọn mèo và lao thẳng vô Olivia, ôm dính luôn
thắt lưng con bé.

"Bắt được mày rồi." Beth ngạo nghễ thét lên.

"Cho mày toi luôn, Olivia Vertigo." Zelda rít. "Bọn tao sẽ trói mày vô

gốc cây, rồi không lâu sau một con thú già hung tợn sẽ mò tới, rình rập

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.