CHARLIE BONE TẬP 2: CHARLIE BONE VÀ QUẢ CẦU XOẮN THỜI GIAN - Trang 251

Mẹ của Tancred chạy vội xuống lầu. Có những ngày bà chỉ ước ao được

sống ở nơi nào đó khác, bên một ông chồng dễ thương bình thường và một
cậu con trai bé nhỏ, lặng lẽ. Nhưng bà yêu cái gia đình bão tố của mình, và
bất chấp những cơn nhức đầu, bà biết mình không bao giờ có thể hạnh phúc
được như vậy với bất cứ ai khác.

Tancred theo mẹ xuống lầu và ngồi vô chỗ của mình bên bàn bếp. Ông

Torsson đang đào bới dở một suất thịt băm hấp khoai tây thật bự.

Bà Torsson đặt một chiếc dĩa nhựa trước mặt con trai. Độ rày bà đành

phải từ bỏ đĩa sứ.

"Đây con." bà nói, và múc một ít bánh bột nướng nhân thịt vô dĩa của

Tancred.

"Đã tới lúc con bình tĩnh được rồi." ông Torsson bảo con trai. "Chầu bão

này kéo dài quá lâu đấy."

Cái ly giấy của Tancred bay lên. May thay, đó là cái ly không.

"Con không kiềm được, ba à." Tancred rù rì. "Con cố kềm, nhưng không

được."

"Theo ba thì cái thằng thôi miên ấy có liên quan tới vụ này." ông

Torsoon nói ầm ầm. "Thằng Manfred Bloor. Thằng đó đẩy cho con bực bội
thực sự, đúng không?"

"Con không muốn nhắc tới chuyện ấy." Tancred nói, cùng lúc chiếc mũ

áo chùng đột nhiên bay trùm lên đầu nó.

"Tự kiềm chế coi." Ông Torsson gầm như sấm.

Ngọn đèn bên trên bàn ăn lắc dữ dội từ bên này qua bên kia.

"Đấy, ba cũng chẳng khá hơn mấy." Tancred nhận xét.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.