CHARLIE BONE TẬP 2: CHARLIE BONE VÀ QUẢ CẦU XOẮN THỜI GIAN - Trang 252

"Ba có thể điều khiển được cơn cuồng phong." ông Torsson nói oang

oang. "Thứ chúng ta có là một tài phép rất hữu ích, nhưng tài phép cần phải
được làm cho tập trung lại."

"Vâng, thưa ba." Tancred nghiến răng lại, nhưng cửa sổ đằng sau nó bật

mở ra đánh "cạch" một tiếng thật lớn.

"Xin lỗi." Nó lí nhí.

Thế rồi, qua cánh cửa sổ vừa mở, có một âm thanh rất kỳ dị. Gần như

không hơn một tiếng thì thầm, nhưng lại có tác động lạ lùng đến Tancred.
Nó nhận thấy mình đang lắng nghe tiếng nhạc mà chẳng giống thứ âm nhạc
nào khác trong thế giới thực. Nó đứng dậy, vuốt thẳng áo chùng, và cẩn
thận đẩy chiếc ghế ra sau.

"Gì vậy, Tancred?" Ông Torsson hỏi, ngạc nhiên vì cách cư xử điềm tĩnh

khác thường của con.

"Con cần phải đi." Tancred nói nhẹ nhàng.

"Đi đâu?" Người cha hỏi.

"Ra ngoài kia!" Tancred chỉ qua cửa sổ, tới những hàng cây tối trong

rừng. Nó sải bước dài qua ba mẹ đang sững sờ, và rời khỏi nhà trước khi họ
kịp hỏi thêm bất cứ câu nào.

Mặt trăng lưỡi liềm thả một dải ánh sáng mỏng qua rừng cây, nhưng

Tancred không hề lưỡng lự. Nó biết phải đi đường nào. Sâu vào trong rừng,
nó tìm thấy thứ mà nó đang tìm - nguồn phát ra tiếng nhạc hút hồn kia.

Đó là một cái cây.

Cái cây màu đỏ. Phủ dầy trên những cành nhánh mảnh mai là những

chiếc lá dường như có lửa cháy bừng bừng bên trong, và trảng trống nơi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.