CHARLIE BONE TẬP 2: CHARLIE BONE VÀ QUẢ CẦU XOẮN THỜI GIAN - Trang 64

Không có tiếng trả lời, nhưng có một tiếng "két" dài, và Charlie chắc

chắn đó là từ giường của Billy.

"Em vừa đi đâu về vậy?" Nó hỏi.

"Không phải việc của anh," lời đáp vang lên.

Đích thị là giọng của Billy. Charlie rúc vô tấm chăn. Nếu “Billy muốn bí

mật thì cứ để nó bí mật”, Charlie nghĩ. Nó còn việc khác để mà lo lắng: giải
cứu Henry. Toàn bộ công việc cần phải được lên kế hoạch cẩn thận. Trước
tiên, nó cần phải mang một ít đồ ăn cho Henry. Nhưng nó chưa kịp quyết
định nên làm việc ấy theo cách nào thì đã ngủ thiếp đi mất.

Trong khi đó, giấc mơ của Fidelio lại rất được việc. Trong mơ, nó đã

phác cho Charlie cách lẻn vô tháp nhạc sau bữa trưa. Nhưng chúng cần
được trợ giúp.

Vào bữa sáng hôm sau, Fidelio nói kế hoạch của mình cho Charlie.

"Olivia sẽ làm được," nó nói thầm vô tai Charlie. Dù xung quanh chúng

rất ồn ào và huyên náo, Fidelio vẫn không muốn kế hoạch của mình bị nghe
lõm.

"Olivia? Nhưng nó làm cách nào?" Charlie nói khẽ. Nó cố mấp máy môi

thật ít, vì Billy Raven, ngồi đối diện, đang nhìn chúng một cách lộ liễu.

Fidelio cũng nhận thấy tia nhìn chằm chặp của Billy. Nó quay đầu khỏi

bàn và thì thầm:

"Olivia sẽ tìm cách đánh lạc hướng Manfred và Asa Pike. Tụi mình cần

có người ngăn không cho hai thằng ấy ra tới tiền sảnh, trong khi em đi qua
cửa lên tháp. Cả hai chúng nó sẽ ăn trưa trong căn tin của khoa kịch; nếu
Olivia có thể giữ chúng lại chừng vài phút thì em sẽ có đủ thời gian. Sẽ
không còn đứa nào khác bỏ công theo dõi tụi mình đâu."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.