CHARLIE BONE TẬP 3: CHARLIE BONE VÀ CẬU BÉ VÔ HÌNH - Trang 217

Tất cả hàng hoá được giao tới Học viện đều đi qua cánh cổng đôi này, rồi

xuống đoạn dốc, hoặc xuống mấy bậc thang đá vốn được chú đưa thư ưa
thích (có lần chú ấy đã té lộn nhào từ trên dốc, thủ phạm là một trái chuối
mốc meo).

Sáng thứ ba, Ollie đi xuống nhà bếp xanh lá cây. Con nhện của Emma

vừa khít ngón cái bàn chân phải của nó, và nó khoái chí dòm con nhện búng
lên trước mặt mỗi khi nó đặt bàn chân phải về phía trước.

Học viện Bloor yên ắng lạ thường, và Ollie cứ tưởng chưa có ai khác

thức giấc, cho tới khi nó đi tới nhà bếp xanh lá cây... Bà Weedon đứng ngay
bên cạnh cánh cổng sau, trong khi người bán cá và người phụ việc của ông
ta ì ạch đi qua với những khay cá đông lạnh thật lớn.

"Vô đó đó! Vô đó" Bà Weedon la lớn, tay chỉ chiếc tủ đông khổng lồ.

"Lẹ lẹ giùm coi."

Ollie chờ cho tới lúc hai người đàn ông đẩy trượt những khay cá vô

trong chiếc tủ đông thì nó liền chớp thời cơ. Nhưng khi nó vừa đặt bàn chân
phải nơi bậu cửa, bà Weedon liền phát hiện ra ngay con nhện và "phụp"...
Bà ta đạp lên.

"Úi!"
Ollie ré lên. Và gần như không suy nghĩ, nó giơ bàn chân trái lên và đá

cho bà Weedon một cái, đúng chỗ đau nhất.

"Áááá!" Bà Weedon rú vang.
"Chuyện gì đó?" Người bán cá, tên là Crabb, hỏi.
"Con nhện chết toi đó... Nó đang chạy mất kìa!" Bà Weedon gào như bị

bóp họng. "Bắt lấy nó... Lẹ lên... Tôi ngạt thở rồi!"

"Bà giỡn chắc," ông Grabb nói, giọng vui vẻ.
"TôiKHÔNG giỡn!" Người phụ nữ cáu rít lên. "Tôi bị thương rồi."
"Không. Ý tôi là bà đang giỡn về con nhện kìa," ông Crabb nói.
"TôiKHÔNG giỡn!" Bà Weedon gào lên. "BẮT LẤY NÓ."
"Cái gì... Bắt một con nhện bé xíu hả?" Ông Crabb nói, vẻ ngờ vực.
"NÓ không NHỎ! Nó biết đá hẳn hoi," bà Weedon gào, lạc cả giọng.
"Ra vậy." Ông Crabb đã nghiêm nghị hơn. "Ê, Brian. Chúng ta đi thôi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.