CHARLIE BONE TẬP 3: CHARLIE BONE VÀ CẬU BÉ VÔ HÌNH - Trang 219

Ollie bước vô cửa hàng và ngó chăm chăm quanh những kệ sách. Trông

chúng thật thích mắt với những bìa sách êm ái, đắt tiền cùng những gáy
sách ép nhũ vàng.

"Một nơi tuyệt diệu!" Nó trầm trồ.
"Cảm ơn con," cô Ingledew nói.
Cô lo lắng nhìn quanh căn phòng và thấy con nhện nép mình sát bên

quầy.

"Cô nghĩ là con muốn dùng điểm tâm," cô bảo.
"Vâng ạ!" Ollie thở dài. "Cô có chút mứt nào không?"
"Có nhiều chứ. Emma bảo cô mua một ít mứt cho con đấy. Nhưng có lẽ

con cũng muốn ăn cả trứng và thịt xông khói nữa nhỉ?"

"Thịt và trứng!" Ollie reo lên sung sướng. "Con chưa hề được ăn một

bữa ăn nóng nào hơn một năm nay."

"Ôi Trời ơi," cô Ingledew nói. "Chúng ta sẽ phải sửa lại ngay lập tức."
"Và ăn sáng xong con sẽ được chữa chứ?" Ollie nói. "Con gặp con trăn

xanh da trời được không? Nó có làm cho con hiện hình lại được không?"

"Cô nghĩ chúng ta nên để việc đó tới tối nay," cô Ingledew nhỏ nhẹ.

"Ban ngày thành phố rất đông đúc và cô không muốn con bị đạp bẹp và bị...
bị lạc mất."

"Con cũng không muốn," Ollie nói. "Dạ. Để đêm nay vậy. Giờ, con

thưởng thức món mứt đó được chứ?"

Trong khi Ollie đang xơi bữa ăn nóng đầu tiên của mình sau bao nhiêu

tháng trời, thì bọn trẻ và giáo viên Học viện Bloor vừa mới thức giấc.

Trên đường đi ăn sáng, Charlie quan sát thấy một bầu không khí bối rối

trong số những giáo viên đi vụt qua nó. Bầu không khí này thậm chí càng rõ
rệt hơn nữa trong nhà ăn, khi ban giám hiệu bước bốn bậc thang lên ngồi
quây quanh Bàn Danh Dự, trước sự chứng kiến của toàn trường.

Giáo sư Bloor cứ hắng giọng liên tục, như thể sắp sửa thuyết giảng điều

gì đó. Nhưng không một lời nào tuôn khỏi môi ông. Trông ông ta thật thê
thảm. Mái tóc xám dựng lên nom thật kỳ dị, và gương mặt ông ta ngày
thường đã nhợt nhạt thì nay thật tái mét.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.