CHARLIE BONE TẬP 3: CHARLIE BONE VÀ CẬU BÉ VÔ HÌNH - Trang 61

Khi cha mẹ Billy mất thì nó vẫn còn ẵm ngửa. Nó được một người cô tử

tế nhưng nghiêm khắc nuôi dưỡng. Khi Billy được hai tuổi, một chiếc bánh
kem tuyệt đẹp được gởi đến theo đường bưu điện. Con chó của cô nó ăn
mất, cả bánh lẫn đèn cầy. Vì tội này mà con chó bị một trận đòn, và kèm
theo cả con mèo nữa cũng bị đánh.

Vào ngày 4 tháng 5, khi Billy được ba tuổi, con chó và con mèo đó cùng

nhắc nó:

"Ngày bánh, Billy!"
Nhưng chẳng có chiếc bánh nào tới. Sự việc cũng xảy ra tương tự khi

Billy bốn tuổi, rồi năm tuổi. Tính cho tới lúc ấy, Billy và các con vật đã
thường hay trò chuyện lâu với nhau, mà cô nó không nghe thấy. Khi Billy
được sáu tuổi, nó bỗng hỏi cô nó:

"Hôm nay con sẽ có bánh chứ?"
Cô nó hỏi lại:
" Ai bảo cho mày biết hôm nay là ngày sinh nhật của mày?"
" Con chó và con mèo," Billy thật thà.
Cô nó sững sờ:
" Vậy là, mày có thể nói chuyện được với thú vật?"
" Dạ phải," Billy xác nhận, nghĩ rằng đó là điều mà tất cả mọi người đều

biết làm. " Con nói chuyện với chúng hoài."

Cô nó không nói thêm gì nữa, nhưng vào đúng tuần sau, Billy được gửi

tới Học viện Bloor.

Nó cô đơn trong tòa nhà đồ sộ, tối hù này. Nó luôn cảm thấy hoang

mang, bối rối, và rồi nó bắt đầu nghĩ rằng người ta đang cố ý giấu giếm nó
mọi thứ. Họ không muốn nó biết nó thật sự là ai. Tuy nhiên, bà bếp trưởng
lại rất nhân từ, và nó thường xuyên nói chuyện với con chó May Phúc, một
con chó già, mập ú và có cái đuôi trụi lủi.

May Phúc chắc hẳn là rất xấu xí, dẫu vậy Bill rất yêu quý nó. Con chó

già này luôn có thời gian để lắng nghe Billy.

Học kỳ vừa rồi Billy đã đá May Phúc, nhưng nó không cố ý. Chỉ là sự

việc cứ thế xảy ra, và Billy hối hận ghê lắm. May Phúc có lẽ sẽ không nói
chuyện với nó nữa, chỉ còn lũ chuột nhắt, và thỉnh thoảng một con chuột

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.