CHARLIE BONE TẬP 6 : CHARLIE BONE VÀ SÓI HOANG - Trang 128

Khi chúng rời khỏi nhà, một hàng ánh sáng xanh lét bắt đầu hiện ra phía

trên đồi xa, nhưng khi chúng gần tới dòng sông, ánh sáng nhòa dần và cả
bọn bị quăng tòm vô màn trời xám mờ.

Có hai cây cầu bắc ngang qua sông – một cây cầu sắt cổ xưa, nhỏ hẹp mà

hội đồng thành phố đã khuyến cáo là không an toàn để sử dụng, còn cây kia
được xây bằng đá vững chãi, rộng, an toàn tuyệt đối. Chrrlie đã dùng cây
cầu sắt để đi thăm Naren, nhưng hôm nay nó chọn cây cầu đá. Không việc
gì phải làm khó sứ mạng giải cứu của cả bọn.

Hạt Đậu dường như cũng biết có nhiệm vụ đang chờ mình. Nó chạy đằng

trước, im ru gà rù, không một tiếng sủa nào vuột ra khỏi miệng. Chỉ có cái
đuôi ngúc ngoắc cật lực là biểu lộ sự kích động của nó.

Vừa băng qua khỏi cầu, ba đứa trẻ vô con đường mòn mà chỉ vài ngày

trước đội đi săn đã hành quân vô cánh đồng hoang. Olivia lôi cậy đèn pin to
sụ ra khỏi ba lô của nó. Luồng ánh sáng mạnh từ cây đèn giúp chúng thấy
dường qua những bụi cây viền thấp quanh khu rừng. Một khi xa khỏi mé
ngoài để vô sâu trong rừng, những bụi mâm xôi và cỏ thô nhám quang dần
đi. Chúng thậm chí còn tìm thấy mottj lối mòn hẹp.

Giờ đã đến lúc tung Hạt Đậu vào hành động. Charlie lôi đống áo choàng

với nón từ trong ba lô ra và chìa về phía chú chó. Hạt Đậu hít ngửi. Chợt nó
tru lên một tiếng và lùi phắt lại. Thú vật luôn sợ Asa – một sinh vật là
người ban ngày, là thú lúc trời tối khiến chúng luôn lo lắng và hoang mang.
Bản năng mách bảo chúng phải tránh xa loại này.

“Tìm đi, Hạt Đậu,” Benjamin dỗ dành. “Đi mà. Tụi tao cần mày giúp

đó.” Nó giật đống đồ từ tay Charlie và đặt xuống đất, vỗ vỗ. “Hạt Đậu, tìm
đi.”

Hạt Đậu thận trọng sán lại gần mớ đồ. Nó hít ngửi – cái áo khoác trước

rồi đến cái nón. Nó lại tru rống lên, và rồi, bất thần, phóng đi khỏi, chạy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.