CHARLIE BONE TẬP 6 : CHARLIE BONE VÀ SÓI HOANG - Trang 54

Billy lại có quan điểm khác. “Em thích nó,” thằng bé trét dày váng sữa

vào miếng bánh của nó. “Bánh cháy sẽ đỡ hơn với cái này phết lên.”

Ăn sáng xong chúng lang thang lên phòng Nhà Vua. Không có ai để bảo

chúng phải làm gì. Nếu Manfred Bloor ở đó, thể nào hắn cũng ra lệnh
chúng phải ra sân chơi. Hắn rất khoái đuổi cổ bọn trẻ ra ngoài trời, đặc biệt
là những khi trời lạnh và ẩm ướt. Mà Manfred bấy nay đâu chẳng thấy?

“Em nghe nói hắn trông như quái vật.” Billy liếc quanh căn phòng, nơm

nớp sợ Manfred xồ ra từ sau một kệ sách. “Hắn bị gù lưng và què.”

“Anh ngạc nhiên là hắn còn sống,” Charlie nói khẽ. “Không nhiều người

sống sót nổi sau khi bị báo tấn công đâu.”

“Báo!” Vẻ khiếp đảm pha lẫn trong giọng nói của Billy. “Trông chúng y

như mèo bình thường vậy, trừ màu lông.”

“Ừm.” Charlie chưa bao giờ ngưng thắc mắc làm thế nào mà ba con

mèo, trong vài phút sống còn, lại biến thành báo, có khả năng xé xác người
ra thành từng mảnh. À, không thành từng mảnh đâu, nhưng thế là đủ rồi.

Đến giữa trưa hai thằng quyết định đi tìm bà bếp trưởng. Sau một bữa

sáng sơ sài, bao tử chúng đã đánh lô tô rồi. Khi đi xuống cầu thang chính,
chúng thấy một bóng người đang băng qua tiền sảnh. Áo chùng đen phủ
toàn thân người đó. Chỉ còn nhìn thấy được bàn chân, bọc trong giày bốt
đen, bên dưới cẳng chân mặc quần xắn đến mắt cá. Chiếc mũ trùm ụp kín
cái đầu bổ về trước, thòi ra từ đôi vai thõng xuống một cách bất tiện, quái
dị.

Hai thằng bé đông cứng lại khi thân hình đội mũ trùm khập khiễng đi tới

cánh cửa dẫn vào chái phía tây. Có vẻ bất lực trong cách hắn giật và lắc cái
vòng tay cầm, hình như hắn không thể vặn được nó vậy. Nhưng cuối cùng
cánh cửa cũng mở ra, và đến khi đó cái hình hài mới quay về phía bọn trẻ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.