CHARLIE BONE TẬP 7 : CHARLIE BONE VÀ CÁI BÓNG XỨ BADLOCK - Trang 123

cả những gì được nhìn thấy bên trong cửa sổ ấy là một cái quầy trống trơn
trong căn phòng tường lát gạch men trắng nứt nẻ, sàn nhà lát đá phiến rêu
mốc. Charlie nhăn mũi và bước đi tiếp. Đến lúc nó tới Tiệm Ấm thì Billy
đã vô bên trong tiệm và đang len lỏi qua từng ấm trưng bày trên những cái
bệ và trên bàn kê khắp phòng.

Charlie đóng cửa tiệm lại, cánh cửa rít ken két trên những bản lề gỉ sét;

nó theoBilly đi qua một khung cửa hình vòm vô một căn phòng khác cũng
chất đầy ấm. Nhưng ở đây có bốn chiếc ghế quây quanh một cái bàn còn để
trống, nơi khách hàng có thể ngồi chime ngưỡng ấm cổ đủ loại. Trên bếp lò
phía sau bàn có một chiếc ấm đồng đang huýt sáo vui vẻ.

“Ta biết ngày hôm nay ta sẽ gặp mấy cưng mà.” Bà chủ tiệm nhấc cái ấm

đang kêu vang xuống và rót nước sôi vô bình trà lớn màu nâu.

“Bởi vì con chuột của cháu ạ,” Billy nói, mắt dán vào đĩa bánh quy nhân

bà Kettle vừa để lên bàn.

“Ừ, đúng là con chuột của cưng, cưng à.” Bà Kettle là một phũ nữ cuồn

cuồn vơ bắp, tóc thẳng màu đồng quấn cao trên đỉnh đầu. Bà mặc áo bảo hộ
liền quần màu xanh đậm, đi ủng da lấm chấm vết dầu, bởi vì trên hét bà là
một thợ rèn – bán ấm chỉ là một thú vui và là bình phong che giấu nghề
nghiệp bí mật của bà.

“Thế nó đâu rồi ạ?” Billy dáo dác nhìn quanh, hy vọng một con chuột

đen xồ ra chạy về phía mình.

“Đoán coi!” bà Kettle nói.

“Cháu không đoán được,” Billy nôn nóng. “Có quá nhiều nơi cho nó trốn

quá.”

Bà thợ rèn bước từ chỗ này qua chỗ nọ, tới đâu gõ gõ những chiếc ấm tới

đó. Bà ngập ngừng, lại đi tiếp, dừng chân và trầm ngâm, xoa cằm. “Hay là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.