CHARLIE BONE TẬP 7 : CHARLIE BONE VÀ CÁI BÓNG XỨ BADLOCK - Trang 144

“Đừng quá lố vậy!” bác Silk quẹo phải và bắt đầu leo lên đường Đồi

Cao. Bác gọi to, “Gabriel, Tancred, nhanh chân lên nếu các con muốn đi
quá giang.”

“Tại sao mẹ anh bực mình vậy?” Charlie hỏi. “Mẹ anh thường bực bội

mỗi khi sợ hãi,” Gabriel giải thích. “Thứ Hai gặp lại các cậu.” Anh nắm lấy
cánh tay Tancred và hai anh cùng nhau chạy theo bác Silk.

Charlie và Billy quay trở về đường Filbert.

Lúc trời tối mà Ông cậu Paton vẫn chưa về nhà, ngoại Maisie bảo với

bọn nhỏ chắc là ông ngủ trong chiếc xe moóc của ông cách xa đây hàng
trăm dặm rồi. Bà pha trò, “Chắc trên cao nguyên. Giống như một chú chó
với cục xương mỗi khi ông truy lùng theo dấu vết gì đó. Nhưng ít ra ba
người chưung ta được ăn tối riêng với nhau. Nội bone tới khuya lắc bà ta
mới về.”

Trước khi đi ngủ Charlie kiểm tra cho chắc là cửa tầng hầm đã khóa. Nó

cũng tới xem coi nội Bone có còn để chìa khóa trong cái hũ màu xanh da
trời không. Có. Nhưng Charlie sẽ không quẳng chìa khóa đi. Nó cần phải
trở lại xứ Badlock, bất kể hậu quả thế nào chăng nữa.

Chừng nào có Clearwen đi cùng, mình sẽ thử lần nữa, Charlie tự nhủ. Nó

không chỉ nghĩ đến con chó mà còn nghĩ đến lời hứa của nó với ngài Otus
Yewbeam.

Hai thằng bé lăn quay ra ngủ, mệt lử sau những chiến cố trong ngày.

Nhưng trước khi bình minh Billy đã tỉnh giấc. Nó nằm trong bóng tối, tin
chắc mình đã nghe thấy một tiêng động trong nhà. Cái gì vậy? Tiếng cầu
thang cót két? Tiếng then cửa lách cách?

Billy ngồi dậy. Nó cảm thấy mình không sợ gì hết. Có gì đó trọng đại đã

xảy ra. Cách đây vài tiếng bà Onimous đã bảo rằng bà yêu nó. Chưa bao
giờ có ai nói với nó như thế cả. Không ai, kể cả bà di mà nó đã sống chung

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.