CHARLIE BONE TẬP 7 : CHARLIE BONE VÀ CÁI BÓNG XỨ BADLOCK - Trang 55

Người khổng ồ khuấy cái nồi treo bên trên bếp lò. "Ta đã từng có một

con chó trong thế giới quê nhà của ta. Đó là một con chó đẹp, nhưng bọn ta
đã bị chia cách. Giờ cái xứ Badlock này chẳng hề có chó hay mèo. Chỉ rặt
bọ với lũ sinh vật nhớt nhầy, gớm ghiếc, máu lạnh được gọi là vẩy cóc thôi.
Chim chóc bay trên nhưng đôi cánh rặt xương không lông, con nào cũng có
một cái mỏ dài đáng sợ."

Charlie leo lên giường của người khổng lồ. "Nhưng tại sao không có chó

hoặc mèo?"

"Cái bóng và lũ người của hắn cho rằng công dụng duy nhất của sinh vật

là cho vô nồi làm thức ăn, hoặc để lấy da làm áo chùng, áo khoác, hoặc
thậm chí cả giày. Mọi sinh vật máu ấm đều bị săn lùng, hầu như đã tuyệt
chủng cả. Chỉ còn đuôi trụi là sống sót, có lẽ là do bởi chúng sinh sản
nhanh như quỷ."

"Thế còn bạch dơi?" Charlie hỏi.

"À, bạch dơi". Ngài Otus mỉm cười. "Bọn chúng không dám động vô

bạch dơi, bởi vì bọn chúng cho đấy là ma". Ngài dùng môi múc vài cục thịt
hầm bốc khói vô hai cái tô lớn bằng gỗ. "Đi lại bàn nào, hậu-duệ-Charlie
của ta, và ăn bữa tối của con đi."

Charlie nhảy xuống khỏi giường và ngồi lên cái ghế cao, trong khi người

khổng lồ xé một ổ bánh tròn ra làm hai và đặt bên cạnh mỗi cái tô một
miếng. Sau đó ngài gần như ngồi hẳn lên bàn và bẻ bánh mì nhúng vô món
hầm, dùng nó như một cái muỗng. Charlie làm theo. Đuôi trụi hầm hóa ra
ngon cực kì, nhưng chắc là tại Charlie đang đói bụng.

Họ ăn trong im lặng một lát. Charlie cứ lấn bấn với ý nghĩ về con chó

bên ngoài tòa tháp. Chú ta đang hoảng sợ biết nhường nào. Đến khi bao tử
nó đã được món hầm nóng làm cho ấm lên thì nó chỉ còn nghĩ sao mà dễ
chịu thế không biết. Chốc chốc nó lại liếc nhìn gương mặt ông tổ của mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.