CHARLIE BONE TẬP 8 : CHARLIE BONE VÀ HIỆP SĨ ĐỎ - Trang 136

lại. Bên cạnh phòng ngủ là phòng tắm lạnh căm, không một dấu hiệu là
từng có phụ nữ động tay vô. Không có chai lọ hay hũ hay tuýp đựng kem;
chỉ có một cục xà bông, một con dao cạo râu ở trên bậu cửa sổ và một cái
bàn chải đánh răng để trong một cái ly thủy tinh.

"Lần thứ ba may mắn," Ông cậu Paton nói, tiến tới cánh cửa thứ ba và

bụng Charlie thót lại một cái. Nó cảm thấy muốn kêu thét lên, để ngăn cánh
cửa mở ra, để buộc mọi người đi trở xuống lầu, không cần biết cái gì ở
trong căn phòng thứ ba. Nhưng Ông cậu Paton đã mở cánh cửa đó ra rồi.
Ông đứng khựng người lại ngay khung cửa, buột miệng kêu lên một âm
thanh lạ lùng, sau đó nguyền rủa một tràng - kiểu nguyền rủa Charlie hiếm
khi nghe, và lại càng không bao giờ được nghe thốt ra từ miệng của ông
cậu nó.

Và rồi Charlie cũng phải ngó vô căn phòng. Hé nhìn qua thân hình rắn

chắc của ông cậu, nó thấy một phòng làm việc đã bị lục soát tanh bành.
Những kệ sách lật nghiêng trong góc, một cái bàn viết lăn lóc. Sàn nhà rải
đầy sách và giấy tờ, và ở giữa phòng là một cụ già thật già đang nằm thẳng
cẳng. Nó bàng hoàng trước mái tóc trắng và nét mặt thanh thoát, dù nhúm
nhíu những nếp nhăn. Cụ nằm lật ngửa người; chiếc áo jacket vải tuýt mở
banh và trên mảnh áo sơmi trắng của cụ, ở ngay chỗ có lẽ là trái tim, có
một vệt màu đỏ loang rộng.

"Chết rồi?" Emma thì thào.

"Hình như vậy. Để ta gọi xe cứu thương," Ông cậu Paton nói. "Kẻ nào có

thể làm một việc ghê tởm như thế này?"

Chính lúc đó Charlie nhận ra một vết rạch dưới ván sàn: một vết rạch

dài, rất mảnh, như thể một con dao đã rạch ngang qua sàn - hay là một mũi
gươm. Và nó cảm thấy mình biết ai là kẻ đã giết hại cụ Bamaby
Bittermouse. Nhưng có ai trên trái đất này tin vào lời của nó?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.