CHARLOTTE VÀ WILBUR - Trang 105

chờ chuyến đi dự. Nếu mà nó có thể nổi bật lên ở Hội chợ, và lại giật giải gì
đó có tiền thưởng, nó chắc rằng Zuckerman sẽ để nó sống.

Charlotte cũng có những nỗi lo riêng, nhưng chị ta chẳng hề nói ra. Một
buổi sáng Wilbur hỏi chị nhện về Hội chợ.

“Chị đi cùng tôi chứ, phải không hả Charlotte?” nó nói.

“Ồ, tôi không biết,” Charlotte trả lời. “Hội chợ diễn ra đúng vào thời điểm
khó khăn của tôi. Tôi sẽ thấy rất bất tiện nếu phải rời nhà, ngay cả chỉ trong
vài ngày.”

“Tại sao?” Wilbur hỏi.

“Ôi, tôi chỉ thấy không muốn rời mạng nhện của mình thôi. Ở đây còn có
biết bao nhiêu thứ.”

Làm ơn đi cùng tôi đi!” Wilbur năn nỉ. “Tôi cần chị, Charlotte à. Tôi
không thể chịu được việc đi Hội chợ mà không có chị. Chị chỉ việc đến thôi
mà.”

“Không,” Charlotte nói, “tôi tin rằng tốt hơn cả là tôi ở nhà và xem liệu có
làm xong được một số việc không.”

“Việc gì vậy?” Wilbur hỏi.

“Đẻ trứng. Đã đến lúc tôi phải làm một cái bọc trứng và đẻ đầy trứng vào
trong đó.”

“Tôi không biết chị lại có thể đẻ trứng nữa,” Wilbur kinh ngạc nói.

“Ồ, chắc rồi,” chị nhện nói. “Tôi đa năng mà.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.