CHARLOTTE VÀ WILBUR - Trang 120

“Chị thấy gì cơ?” Wilbur hỏi.

“Có một gã lợn ở trong chuồng kế bên và gã to khủng khiếp. Tôi sợ rằng gã
to hơn cậu rất nhiều.”

“Có thể là anh ta lớn tuổi hơn tôi, và có nhiều thời gian để lớn hơn,” Wilbur
gợi ý. Nó bắt đầu rân rấn nước mắt.

“Tôi sẽ hạ xuống và xem kỹ hơn mới được,” Charlotte nói. Rồi chị ta bò
theo cái xà rầm cho đến khi sang hẳn chuồng bên cạnh. Chị ta buông mình
xuống trên một sợi tơ cho đến khi treo lơ lửng trong không khí ngay trước
mõm của con lợn to tướng.

“Tôi có thể biết tên anh được không?” chị ta hỏi, rất lịch thiệp.

Con lợn nhìn chị ta chằm chằm. “Không có tên nào cả,” con lợn nói bằng
một giọng ồm ồm, thẳng thắn. “Cứ gọi tôi là Ông Cậu.”

“Được lắm, Ông Cậu,” Charlotte đáp lời. “Anh sinh vào ngày nào? Anh có
phải là lợn xuân hay không?”

“Dĩ nhiên tôi là lợn xuân,” Ông Cậu trả lời. “Vậy chị nghĩ tôi là gì đây, gà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.