CHARLOTTE VÀ WILBUR - Trang 25

một thùng tô-nô cám đó.”

Wilbur không quan tâm.

Khi ông Zuckerman tới chuồng lợn, ông trèo qua hàng rào và đổ cám vào
trong máng. Rồi ông kéo tấm gỗ long ra khỏi hàng rào, để có hẳn một cái lỗ
rộng cho Wilbur đi qua.

“Nghĩ lại đi, nghĩ lại đi!” ngỗng cái gào lên.

Wilbur không hề để tâm. Nó bước qua hàng rào vào trong sân quây của
mình. Nó đến bên máng và tợp một lèo cám là cám, chít sữa một cách thèm
khát và ngấu nghiến cái bánh nướng. Trở về nhà mình thật là tốt.

Trong khi Wilbur ăn, Lurvy mang tới một cái búa và mấy cái đinh 8-phân
và đóng lại tấm gỗ như cũ. Rồi anh ta và ông Zuckerman uể oải dựa vào
hàng rào và ông Zuckerman gãi lưng Wilbur bằng một cái que.

“Nó ra dáng một con lợn ghê,” Lurvy nói.

“Ờ, nó sẽ là một con lợn tốt đấy,” ông Zuckerman nói.

Wilbur nghe thấy những lời khen. Nó cảm thấy sữa ấm ở trong dạ. Nó cảm
thấy cái que gãi gãi dễ chịu dọc theo cái lưng ngứa ngáy của nó. Nó cảm
thấy bình yên và hạnh phúc và buồn ngủ. Đúng là một buổi chiều mệt nhọc.
Mới chỉ có bốn giờ nhưng Wilbur thì đã sẵn sàng đi nằm.

“Mình thật sự còn quá trẻ để ra ngoài đời một thân một mình,” nó vừa nghĩ
vừa đặt mình nằm xuống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.