CHARLOTTE VÀ WILBUR - Trang 92

“Nhảy lên trên không nào!” Charlotte kêu lên.

Wilbur nhảy cao hết mức có thể.

“Cứ để đầu gối thẳng ra và chạm đất bằng hai tai!” Charlotte hét.

Wilbur tuân lệnh.

“Hãy lộn lại một nửa vòng nào!” Charlotte kêu lên.

Wilbur lộn ra đằng sau, vừa vặn vừa uốn éo thân hình.

“Được rồi, Wilbur,” Charlotte nói. “Cậu có thể đi ngủ lại được rồi. Được
đấy, Templeton, quảng cáo xà phòng tốt đấy, tôi nghĩ vậy. Tôi không chắc
chắn tác động của Wilbur có chính xác là ngời sáng hay không, nhưng cũng
thú vị đấy.”

“Thật sự là,” Wilbur nói, “tôi cảm thấy ngời sáng.”

“Vậy ư?” Charlotte nói và trìu mến nhìn cậu lợn. “Ồ, cậu là một chàng lợn
hay, và cậu sẽ ngời sáng nữa. Giờ thì tôi đã dấn sâu vào việc này quá rồi -
và tôi chắc sẽ phải đi tới cùng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.