CHARLOTTE VÀ WILBUR - Trang 93

Nhảy nhót mệt, Wilbur nằm xuống chỗ rơm sạch. Nó nhắm mắt lại. Rơm có
vẻ rặm - không thể nào dễ chịu bằng phân bò, thứ mà đã lăn vào thì luôn
mềm mại khôn tả. Vì thế, nó đẩy rơm ra một bên và duỗi người nằm dài lên
đám phân. Wilbur thở dài. Thật là một ngày bận rộn - cái ngày đầu tiên mà
nó là cực kỳ. Hàng đống người đã đến xem sân quây của nó vào buổi chiều,
và nó đã phải đứng và tạo dáng, ra vẻ cực kỳ hết mức có thể. Giờ thì nó
mệt. Fern cũng đã đến và ngồi lặng im trên ghế của cô ở một góc.

“Hãy kể cho tôi một câu chuyện đi, Charlotte!” Wilbur nói trong khi nằm
dài chờ đợi giấc ngủ kéo đến. “Kể cho tôi một câu chuyện đi!”

Vì thế nên Charlotte, cho dù cũng rất mệt, đã làm điều Wilbur muốn.

“Ngày xửa ngày xưa”, chị bắt đầu, “tôi có một người chị họ xinh đẹp cố
gắng giăng một cái mạng nhện ngang qua một dòng suối nhỏ. Một ngày kia
có một con cá bé nhảy vọt lên không và bị mắc vào trong mạng. Chị họ tôi
dĩ nhiên là kinh ngạc quá thể. Con cá quẫy đập một cách man dại. Chị họ
tôi hầu như không dám ngăn chặn nó. Nhưng chị ấy đã làm. Chị ấy đâm bổ
xuống và nhả ra hàng đống chất liệu bao phủ quanh con cá và chiến đấu dữ
dội để bắt nó.”

“Chị ấy có thắng không?” Wilbur hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.