CHÂU Á THẦN KỲ - THIÊN SỬ THI VỀ HÀNH TRÌNH TÌM KIẾM SỰ THỊNH VƯỢNG CỦA CHÂU Á - Trang 233

Để chính sách của mình thành công, Đặng Tiểu Bình cần tranh thủ Mỹ, nền

kinh tế lớn nhất thế giới đồng thời là nguồn công nghệ tiên tiến chủ chốt. Trung
Quốc không thể phát triển lớn mạnh nếu không tiếp cận thị trường Mỹ và tiền
vốn của các công ty Mỹ. Quan hệ giữa hai nước đã cải thiện kể từ sau chuyến
viếng thăm bất ngờ của Tổng thống Mỹ Richad Nixon đến Bắc Kinh vào năm
1972. Đặng Tiểu Bình đã bình thường hóa quan hệ với Mỹ vào tháng 1/1979.
Sau đó, cũng trong cùng tháng này, ông công du sang Mỹ như một phần trong
cuộc tấn công quyết định nhằm tái tạo hình ảnh quyến rũ về Trung Quốc trong
con mắt thận trọng của Mỹ vốn vẫn đang dồn hết sức cho Chiến tranh lạnh. Tại
Texas, ông dùng bữa chính với sườn nướng, tham dự một cuộc đua tài của
những người chăn bò và nhận được một tràng hò reo hoan hô của đám đông khi
Đặng Tiểu Bình nhỏ bé đội một chiếc mũ cao bồi rộng ngoại cỡ. Tạp chí
Newsweek của Mỹ bình luận: “Đôi khi, Đặng Tiểu Bình hành động như thể ông
đang chạy đua tranh cử giành một ghế trong nội các.” Chính quyền Carter cũng
nhiệt tình tỏ lòng cảm kích không kém. Tổng thống Mỹ đã nghênh tiếp Đặng
Tiểu Bình tại một lễ hội ở Trung tâm Kennedy tại Washington mà qua đó có các
tiết mục biểu diễn của John Denver, của Dàn hợp xướng Thiếu nhi Quốc gia
(hát bằng tiếng Trung Quốc), và đặc biệt là của nhóm biểu diễn bóng rổ tạp kĩ
Harlem Globetrotters, tiết mục làm Đặng Tiểu Bình vô cùng thích thú. Tuy
nhiên, điểm nổi bật thật sự trong chuyến đi của Đặng Tiểu Bình là cuộc gặp gỡ
với Carter tại Nhà Trắng. Vừa bập bập điếu thuốc lá hiệu Gấu trúc ưa thích của
mình, ông vừa khéo léo bàn về những vấn đề nhạy cảm để tháo ngòi nổ căng
thẳng có thể xảy ra. Khi Carter dồn ép Đặng Tiểu Bình đến những quan ngại về
nhân quyền liên quan đến việc Trung Quốc hạn chế không cho người dân di cư
ra nước ngoài, Đặng Tiểu Bình đã nói đùa rằng đất nước Trung Quốc hùng
mạnh với 1 tỉ dân có thể “gửi cho Ngài 10 triệu dân nhập cư ngay lập tức”.
(Carter lịch sự từ chối lời đề nghị này). Sau cuộc gặp, khi đi bộ cùng Đặng Tiểu
Bình ra chiếc limousine của mình, Carter sôi nổi khẳng định cuộc gặp cấp cao
này là “một trong những sự kiện quan trọng nhất trong lịch sử của đất nước
chúng tôi”.

[67]

Đặng Tiểu Bình đã bắt trúng Carter vào đúng thời điểm. Một số nhà hoạch

định chính sách tại Washington hi vọng quan hệ mọi mặt giữa Trung Quốc và
Mỹ có thể làm trầm trọng sự rạn nứt giữa Liên Xô và Trung Quốc, có lợi cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.