CHÂU PHI NGHÌN TRÙNG - Trang 214

luôn đau đáu nhớ nhà gieo mình vào vòng tay của không trung. Định luật
của trọng lực và thời gian

“… trong vườn xanh cây trái cuộc đời,

nô giỡn tựa hoang thú đã thuần, ai nào biết

chúng dịu dàng được đến nhường nào!

*

Bất cứ lần nào máy bay cất cánh; cúi nhìn xuống thấy mình đã thoát khỏi
mặt đất, tôi lại có cảm giác bừng tỉnh ngộ sau một khám phá vĩ đại. “À ra
vậy,” tôi thầm nhủ, “Giờ ta đã sáng tỏ mọi điều.”

Ngày nọ Denys và tôi bay tới hồ Natron, nằm cách đồn điền chín mươi dặm
về hướng Đông Nam, thấp hơn nó bốn nghìn bộ và trên mực nước biển hai
nghìn bộ. Hồ Natron là điểm khai thác xô đa. Đáy và bờ hồ nom như một
thứ bê tông trắng nhờ nhờ, tỏa ra mùi hăng, chua và mặn.

Nền trời xanh ngắt, nhưng khi chúng tôi từ bình nguyên chuyển sang bay
trên miền đất trơ trụi, đầy đá nằm trũng thấp thì mọi màu sắc dường như bị
cháy rụi hết cả. Toàn bộ cảnh vật bên dưới nom tựa như mai rùa với những
đường vân tinh xảo. Thình lình, giữa chốn đó hiện ra mặt hồ. Đáy hồ trắng,
lấp lòa qua làn nước, mang cho nó, khi nhìn từ trên không, một sắc màu
chói lọi, một màu xanh da trời thật khó tin, quá đỗi trong trẻo tới độ bạn
phải nhắm mắt lại trong giây lát; dải nước nằm giữa vùng đất nâu hoang vu
giống một viên ngọc bích to, sáng rực. Đang bay rất cao, giờ chúng tôi hạ
thấp, và bóng máy bay màu xanh đậm, nổi trôi phía dưới trên mặt hồ xanh
nhạt. Nơi đây có hàng nghìn chim hồng hạc, thật chẳng rõ chúng sống làm
sao giữa làn nước mặn - vì dứt khoát đây không có cá. Khi máy bay tới
gần, chúng tản ra thành các hình tròn rộng hoặc dạng tia hình dẻ quạt như
ánh dương lúc mặt trời đang lặn, hay họa tiết xuất xứ từ Trung Hoa in trên
lụa trên sứ, và trong lúc chúng tôi nhìn ngắm, lũ chim lại tự tổ hợp lại và
chuyển từ hình dạng này qua hình dạng khác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.