CHÂU PHI NGHÌN TRÙNG - Trang 207

thể ra được một cú đòn từ xa như thế. Tôi vòng qua xác hươu cao cổ. Đây
rồi, khung cảnh ở hồi thứ năm của một vở bi kịch kinh điển

*

. Tất cả đều

chết. Con hươu cao cổ nom thật đồ sộ, uy nghiêm, bốn chân và cái cổ dài
ngay đơ, bị lũ sư tử xé toạc bụng. Nằm ngửa, một nét ngạo thị còn lưu trên
mặt, cô nàng sư tử là vai mĩ nhân độc ác trong tấn bi kịch này. Nằm cách
đó không xa là con sư tử đực, sao nó chẳng học được gì từ định mệnh của ả
kia? Nó gục đầu lên hai vuốt trước. Bộ lông bờm mạnh mẽ phủ lên người
như tấm áo choàng vương giả, con sư tử đực cũng đang yên nghỉ trong một
vũng lớn, và giờ đây không gian buổi sớm đã sáng tới độ nhìn rõ màu đỏ
tươi.

Denys và Kanuthia xắn tay áo và trong khi mặt trời lên cao họ lột da hai
con sư tử. Lúc hai người nghỉ ngơi, chúng tôi mở chai vang đỏ, nhấm nháp
cùng nho khô và hạt hạnh nhân mà tôi mang theo ăn dọc đường, bởi hôm
ấy là ngày đầu năm mới. Cả ba ngồi ăn uống trên lớp cỏ mọc le te. Gần đó
xác hai con sư tử nom rất đẹp trong tình trạng lồ lô, không hề có chút mỡ
thừa nào, mọi cơ bắp đều vồng lên, săn chắc, cuồn cuộn. Chẳng cần áo
choàng, chúng vẫn là chính mình từ đầu đến chân.

Khi chúng tôi ngồi ở đó, một khoảng rợp nhanh chóng trùm lên cỏ, lên
chân tôi, và lúc ngước lên tôi thấy, cao trên bầu trời trong xanh, cả bầy kền
kền đang lượn vòng. Lòng phơi phới như thể đang được bay trên cao kia,
với một sợi dây giống con diều, tôi đã sáng tác bài thơ thế này:

Trên cỏ có bóng ưng cắt ngang thảo nguyên

Lướt tới những đỉnh núi vô danh tít xa mây xanh phủ

Nhưng bóng của lũ ngựa vằn non tơ tròn trịa

Lại suốt ngày túm tụm quanh những bộ móng thanh tú

Tại nơi chúng đứng bất động, đợi chiều xuống,

sẽ tản ra tha thẩn tìm về bờ đầm uống nước

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.