Karomenya
Ở đồn điền có một cậu bé chín tuổi bị câm điếc tên gọi Karomenya. Tuy rất
hãn hữu nhưng cậu có thể phát ra một tiếng rống cụt lủn, khàn khàn, và
chính cậu cũng không thích nên thường tức thì nín bặt rồi chỉ hổn hển vài
hơi. Bọn trẻ sợ Karomenya và than phiền cậu hay đánh chúng. Lần đầu tôi
quen biết Karomenya khi đám bạn cùng chơi lấy cành cây quật vào đầu
khiến má phải cậu sưng to, mưng mủ, trong có nhiều dăm gỗ phải lấy kim
nhổ ra. Với Karomenya, đây không phải nỗi thống khổ như người khác sẽ
nghĩ; nó quả có đau, nhưng cũng mang cho cậu cơ hội được tiếp xúc với
mọi người.
Da Karomenya đen nhánh, đôi mắt huyền ướt át, cặp mi rậm, vẻ mặt
nghiêm trang chân thành rất hiếm dịp mỉm cười, và về tổng thể hao hao
một chú bê đen địa phương. Là một sinh vật năng nổ, hoạt bát, do con
đường câu thông với thế giới thông qua tiếng nói bị đứt đoạn thành ra với
Karomenya choảng nhau đã trở thành lối diễn đạt tình cảm. Karomenya còn
ném đá rất tài, bách phát bách trúng. Vốn có lúc sở hữu cung tên, song cậu
không mấy phù hợp với nó, bởi lẽ việc nghe được tiếng bật dây cung là một
phần kĩ năng bắt buộc của cung thủ. Sở hữu thân hình chắc nịch và rất khỏe
ở tuổi cậu, Karomenya hẳn sẽ không đánh đổi các thế mạnh này với những
cậu bé khác để lấy khả năng nghe nói của chúng, khả năng mà tôi cảm giác
cậu cũng chẳng ngưỡng mộ gì cho lắm.
Dẫu tính có hiếu chiến, Karomenya tuyệt chẳng phải cậu bé không thân
thiện. Nếu nhận ra người ta đang nói với cậu, gương mặt Karomenya lập
tức sáng bừng, không phải trong một nụ cười mà bởi vẻ sốt sắng thân thiện.
Karomenya cũng là một tên trộm vặt, chuyên thó đường và thuốc lá mỗi
khi có dịp, nhưng liền đó lại trao chiến lợi phẩm cho những trẻ khác. Bận
nọ tôi bắt gặp Karomenya, cậu chẳng thấy tôi, đứng giữa phân phát đường