CHÂU PHI NGHÌN TRÙNG - Trang 89

Sáng hôm sau, khi còn nằm trên giường, tôi đã cảm nhận được, dựa vào
không khí yên ắng đầy căng thẳng bên ngoài, rằng có nhiều người đang tụ
tập quanh nhà mình. Tôi biết đó là ai: những ông già đồn điền, đang ngồi
chồm hỗm trên các tảng đá, tóp tép nhai hoặc khụt khịt hít thuốc lá, nhổ
toèn toẹt và thì thào trao đổi. Tôi cũng biết mục đích họ lũ lượt kéo tới: báo
cho tôi nguyện vọng nhóm họp Kyama về vụ nổ súng tối qua, và về cái
chết của đứa trẻ.

Kyama là hội đồng bô lão của một đồn điền, được chính quyền cho phép
phân xử những tranh chấp tại địa phương giữa các lưu dân. Khi xảy ra một
tội ác, hay tai nạn, các thành viên Kyama sẽ tụ tập, ngồi bàn bạc trong
nhiều tuần, ních đẫy thịt cừu, khua môi múa mép, tựu trung đó là một tệ
lậu. Tôi biết giờ các ông già muốn trao đổi với tôi về toàn bộ câu chuyện,
và thể nào sau cùng, nếu có thể, cũng đòi tôi tới dự phiên tòa của họ để
tuyên lời phán xét chung cuộc. Lúc này, chẳng hứng tham dự một cuộc bàn
luận không hồi kết về thảm kịch đêm trước, tôi bèn gọi ngựa lại hòng lánh
mặt bỏ đi.

Ngồi trên ngựa rời khỏi nhà tôi thấy, đúng như tiên lượng, bên trái cạnh
mấy túp lều của gia nhân là một vòng tròn lố nhố các ông lão. Vì phẩm giá
của hội đồng mà chính mình là thành viên, họ vờ như chẳng thấy tôi. Đến
chừng nhận thấy tôi đang bỏ đi, họ cuống quýt nhổm dậy trên những đôi
chân già nua, rối rít khua gọi. Tôi bèn vẫy chào đáp lễ rồi phóng ngựa đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.