CHÂU VIÊN NGỌC ẨN - Trang 171

Đang mơ hồ đi vào giấc ngủ, chợt cảm giác một cỗ lãnh khí ập đến

trước giường, Tiểu Từ theo bản năng mở mắt ra, đã thấy Kế Diêu đứng
trước giường, trường kiếm nắm trong tay, trừng trừng nhìn nàng.

– “Ngươi làm sao?” Tiểu Từ sửng sốt, ngồi dậy.

– “Việc đó, nếu ngươi buồn bực, ta sẽ bồi ngươi nói chuyện.” Kế Diêu

giọng điệu ôn nhu hiếm thấy, gần như thân mật nỉ non, khuôn mặt tuấn lãng
cũng phá lệ mềm mại dịu dàng.

Tiểu Từ buồn bực nhìn hắn, giống như trở thành một người khác. Thái

độ của hắn hôm nay thật kỳ lạ.

Bốn mắt nhìn nhau, Kế Diêu nheo mắt. Tuy rằng nàng mặc y phục,

nhưng trong đầu lại hiện lên một màn xuân sắc đêm qua, hắn bối rối dời
tầm mắt, nói: “Cái đó, Lục Nhiễm, ngươi nói nàng về đi.” Kỳ thực, đây
mới là thực lòng hắn, câu vừa rồi chẳng qua là bí quá mới nói thôi.

– “Ngươi không thích nàng?” Tiểu Từ thốt ra những lời này, cũng

không có ý tứ gì khác, thế nhưng vào tai Kế Diêu lại có tầng tầng ý nghĩa,
miệng hắn giật giật, có chút bực mình. Nói gì vậy, lẽ nào nàng tuyệt không
để bụng những nữ tử vây quanh hắn sao? Lẽ nào những bày tỏ trước đây
của nàng, chẳng qua chỉ hồ đồ, mà không biết hàm nghĩa chân chính?

Hắn có phần buồn bực, trừng mắt nhìn nàng: “Ngươi, biết cái gì gọi là

thích?”

– “Ta đương nhiên biết.” Tiểu Từ tức giận, vẻ mặt của hắn cứ như xem

nàng là trẻ lên ba, có nghi ngờ còn có xem thường.

– “Được, vậy ngươi nói một chút.” Kế Diêu dù bận vẫn ung dung, ôm

cánh tay nhìn nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.