CHÂU VIÊN NGỌC ẨN - Trang 188

Kế Diêu dẫn nàng đi tìm một hộ nông gia ở gần đấy, giải thích rõ

nguyên nhân. Lão phụ nông gia rất nhiệt tình, dẫn Tiểu Từ vào buồng
trong. Tiểu Từ đổi một bộ y phục đi ra, bỗng nhiên bối tóc xõa ra, mái tóc
dài buông xuống thắt lưng.

Lão phụ đưa đến hai chiếc ghế dựa, vừa đem quần áo ướt sũng của

Tiểu Từ phơi trên sào trúc, cười tủm tỉm nói: “Cô nương nhanh hong khô
tóc đi, cẩn thận cảm lạnh.”

Tiểu Từ cười nói tạ ơn, cầm chiếc lượt chải lại mái tóc, trong đầu lại

nhớ đến nữ tử kia, cũng không biết nàng cuối cùng ra sao, mặc dù nàng ta
hai lần ám toán mình, nhưng suy cho cùng cũng là một mạng, nghĩ đến
nàng ta ở trong nước sống chết không rõ, nàng nhưng lại có chút buồn vô
cớ.

Tiểu viện nông gia giản dị dân dã, có mùi vị khiến cho người ta cảm

thấy bình yên lại thoải mái. Gió nhẹ thổi qua, mang đến mùi hương trúc
diệp thơm mát.

Vài con gà nhàn nhã đi trong sân phơi nắng. Một con gà trống dáng vẻ

oai hùng ngẩng cao đầu, diễu võ giương oai trước mắt mấy con gà mái.

Đột nhiên, nó bổ nhào lên lưng một con gà mái, gà mái khanh khách

kêu vài tiếng, phản kháng không có hiệu quả, lập tức bị khi dễ. Một màn
này phát sinh thật không coi hai người đang ngồi vào mắt!

Kế Diêu xấu hổ cúi đầu. Tiểu Từ cũng buông tầm mắt, trái tim đập

thình thịch.

Hoàn hảo, gà trống tốc chiến tốc thắng, rất nhanh liền nhảy xuống,

rung rung lông vũ, xướng lên vài tiếng, quả thực là tư thế oai hùng.

Kế Diêu thở phào nhẹ nhõm, gặp vẻ mặt Tiểu Từ hồng hồng cúi đầu

giật tóc. Hắn có chút đau lòng nhìn sợi tóc mềm mại kia, đang muốn nói

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.